Chương 82

Không nói đến phải đối mặt với sự giục cưới của phụ huynh hai bên, Tô Mặc Huy vẫn luôn trong tối ngoài sáng thăm dò, Tô Mông thì luôn không hề bị lay động, ngay cả Tô Hạc Lâm cũng giục bọn họ mau kết hôn đi, cậu mới thật sự xem như là có gia đình được.
Nhưng nhân vật chính của câu chuyện là Tô Mông vẫn phải do cô gật đầu đồng ý mới được, bọn họ cũng chỉ có thể lo lắng suông thôi.
Cuối cùng Tô Mặc Huy cũng nghĩ thoáng, cứ vậy mà nói chuyện yêu đương cả đời cũng được, kết hôn chẳng qua cũng chỉ là một hình thức, không có tờ hôn thú ràng buộc thì anh cũng sẽ luôn chăm sóc Tô Mông, sẽ không để bất kỳ ai có thể thừa nước đυ.c thả câu, nhất là cái tên Lục Đình Hàn nhìn lom lom kia, đã nhiều năm rồi còn không hết lòng gian!
Thời gian cứ vậy trôi qua, vào một buổi sáng vô cùng bình đang ăn sáng, Tô Mông tùy ý nói “”Thời tiết hôm nay đẹp quá””
Tô Mặc Huy phết tương lên bánh mì nướng cho Tô Mông, nghe cô nói thì gật đầu “”Nhiệt độ hôm nay rất cao, em không có chuyện gì thì đừng ra khỏi cửa””
“”Chúng ta đi lĩnh chứng đi””
“”Buổi trưa tôi đưa cơm cho em…cái, cái gì cơ?””
Tô Mặc Huy đang dặn dò Tô Mông, đột nhiên nghe được hai chữ “”lĩnh chứng”” cũng không phải ngạc nhiên, mà là có hơi nghi ngờ lỗ tai của mình “”Em vừa mới nói lĩnh chứng sao?””
Tô Mông khẽ cười “”Thầy không nghe lầm đâu, chúng ta kết hôn đi””
Tô Mặc Huy bị cơn kinh hoàng đến chậm bao phủ “”Sao vậy, sao đột nhiên lại muốn kết hôn?””
Chuyện được mong chờ quá lâu đột nhiên trở thành sự thật, Tô Mặc Huy nói chuyện cũng có chút không mạch lạc.
“”Muốn kết thì kết thôi, sao vậy, thầy không đồng ý à? Vậy quên đi…”” Tô Mông đùa với anh, giả bộ muốn thu lại lời vừa nãy của mình.
“”Đương nhiên là tôi đồng ý rồi”” Tô Mặc Huy vội vàng ngắt lời cô, sợ cô đổi ý, bỏ bữa sáng trong tay xuống, muốn kéo Tô Mông tới cục dân chính.
“”Ô kìa, ăn xong điểm tâm rồi hẳn đi, bây giờ thầy còn chưa đi làm mà””
“”Không vội, không vội, em ăn từ từ, ăn từ từ”” lúc này Tô Mặc Huy mới phản ứng kịp hai người còn đang ăn sáng, giả bộ bình tĩnh quay lại chỗ ngồi.
Người nói không vội lại ăn cơm bằng tốc độ nhanh gấp đôi bình thường.
Tô Mông nhìn người đàn ông trước mặt trở nên ngốc nghếch, trong lòng bật cười.
Mấy năm nay cô vẫn cứ không chịu kết hôn, ngoại trừ những lý do bên ngoài mà trước đó đã nói với Tô Mặc Huy, thật ra cô cũng đang thử thách anh.
Người ta đứng trước tình yêu luôn lo được lo mất, cô cũng không thể tránh khỏi sẽ lo trước lo sau, sợ anh đối với cô chỉ là cảm giác mới mẻ nhất thời.
Nhưng càng về sau nhìn Tô Mặc Huy làm nhiều trò cầu hôn cũng rất có lòng, cô cũng muốn cảm nhận cảm giác được theo đuổi nhiều một chút, dù sau ngay từ đầu đều là cô một mực theo đuổi anh mà, cô cũng muốn hưởng thụ cảm giác được yêu, được theo đuổi.
Bây giờ thử thách cũng đã thử thách rồi, chơi cũng chơi chán rồi, cô cũng cân nhắc đổi thân phận đi, ví dụ như là bà Tô…
Tô Mặc Huy và Tô Mông đổi một bộ áo sơ mi trắng chỉnh ề, Tô Mông trang điểm xinh đẹp, còn phun cho Tô Mặc Huy “”toàn thân chống cự”” nhưng cuối cùng là “”thơm quá”” một kiểu tóc
Hai người đang ngồi ở khu chờ, trông không chênh lệch tuổi tác gì với các đôi tình nhân trẻ khác.
Tô Mông cảm nhận hai người đan chặt tay, trong lòng bàn tay người đàn ông đều là mồ hôi, người mới cưới lần đầu như cô còn bình tĩnh hơn cái người cưới lần hai nữa.
Lúc chụp hình cưới, nụ cười của người đàn ông còn cứng đờ hơn, Tô Mông nhìn ảnh chụp thành thật đề nghị “”Hay là thầy đừng cười, tự nhiên một chút””
Cứ như vậy mới thuận lợi chụp được hình cưới, trong tấm ảnh chụp được khuôn mặt tuấn tú nho nhỏ của người đàn ông và nụ cười ngọt ngào của người phụ nữ, vô cùng đẹp.
“”Chúc mừng hai người chính thức trở thành vợ chồng”” nhân viên công tác đăng ký kết hôn rất hiếm khi gặp được hai người có giá trị nhan sắc xứng đôi như vậy, nụ cười cũng trở nên chân thành hơn nhiều.
“”Cám ơn”” Tô Mặc Huy nghe nhân viên công tác chúc phúc một cách máy móc cũng rất vui vẻ “” Hôm nay tới vội, muộn chút nữa để thư ký của tôi gửi lì xì cho anh””
Nhân viên công tác vốn cho là anh nói lời khách sáo, không ngờ một tiếng sau lại thật sự có người đưa cho anh một bao lì xì rất dày, đương nhiên đây là sau này hẳn bàn.
Tô Mặc Huy cũng tịch thu luôn cuốn giấy hôn thú của Tô Mông, lý do là anh sợ tách ra rồi làm mất.
Tô Mông ở cùng với anh lâu như vậy, sao lại không biết trong lòng anh tính toán cái gì, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn theo anh, dù sao cả đời này cô đều thừa nhận anh, trừ khi nào anh làm ra chuyện khác người.
Vừa thắt dây an toàn lên, người đàn ông điên cuồng hôn, nghiêng người đè cô xuống, Tô Mông có chút kháng cự đẩy anh ra, trước cửa có bao nhiêu là người nhìn cơ chứ.
Tô Mặc Huy biết rõ cố do dự, lục lọi một nút trên xe nhấn một cái, bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy động tĩnh trong xe.

Bình luận

Để lại bình luận