Chương 235

Đó là một chiếc váy bó sát màu trắng, trên váy có hoa văn rỗng hình xương cá, hoa trà được thêu dày đặc trên làn váy. Từ Hành Anh vén váy ngắm nghía, sau đó đặt lên giường, nhéo nhẹ vành tai cô, quả thật là cái gì cần lộ là lộ, không cần lộ cũng phải lộ.
“Thích nó không?”
Từ Du Trật hỏi, anh mặc đồ ngủ dựa vào cửa, quan sát động tác ngượng ngùng của Từ Hành Anh.
Cô quay người lại, đụng phải đôi mắt sâu thẳm của Từ Du Trật, anh dựa vào cửa không nhúc nhích, chỉ dùng ngón tay nâng gọng kính trên sống mũi lên. Cái bóng bị ánh đèn ở hành lang phía sau kéo dài, nghiêng vào tɾong phòng, mặc dù anh vẫn đứng ở cửa nhưng Từ Hành Anh lại có cảm giác như anh đã chạm vào làn da của cô.
Run rẩy.
“Anh rấtthí¢h. Tuế Tuế.” Từ Du Trật lại lên tiếng, anh nhìn cô nở nụ cười, du͙c vọng tɾong mắt đậm hơn rấtnhiều, anh lặng lẽ nhìn cô vài giây rồi nói “Anh đi dỗ Cảnh An ngủ, em tắm rửa trước đi, anh đợi em ở dưới nhà.”
Rót thẳng vào tim.
Từ Hành Anh lại véo vành tai đỏ bừng của mình, cúi đầu lẩm bẩm “Được rồi, chú nhỏ.”
Chiếc váy dài quét sàn, khi Từ Hành Anh tay cầm váy đi đến góc cầu thang tầng hai, cô phát hiện Từ Du Trật đã đợi cô ở cầu thang tầng một, anh cũng đã thay bộ tây trang giống hệt cô, còn thêm kính mắt mà anh mang từ tɾong phòng làm việc ra.
“Xuống đây, Tuế Tuế.”
Từ Hành Anh bước từng bước xuống cầu thang xoắn ốc trải thảm, dưới ánh mắt trìu mến của anh, nhưng cô vừa bước đi vừa đỏ mặt, bởi cô không mặc gì bên tɾong cả, và vẻ mặt nhìn không chớp mắt của chú nhỏ đã làm cô ướt từ lâụ
Cô cũng không khỏi nhớ đến lần đầu tiên gặp Lý Lạc, lúc ấy cô mặc một chiếc váy bó sát đầy thục nữ rồi vô tình bước lên cầu thang, khi đó cô không biết ánh mắt của chú nhỏ là gì. Nhưng hôm nay cô cũng mặc một chiếc váy không liên quan gì đến hai chữ ‘thục nữ’ bước xuống cầu thang, và bây giờ cô không hề bỏ sót một ánh mắt nào của chú nhỏ.
Sự ngạc nhiên và tình yêu, cả sự bình yên tɾong tâm hồn.
“Hôm nay Cảnh An nói rằng mẹ chính là công chúa của thằng bé. Anh bảo là không, cô ấy là công chúa của anh, bởi vì anh đã chuẩn bị một chiếc váy công chúa cho Tuế Tuế. Chiếc váy công chúa này do anh tự thiết kế. Em có thí¢h nó không, Công chúa Tuế Tuế của anh?”
Khi cô còn một bậc thang nữa là xuống lầu thì Từ Du Trật đưa tay ra trước mặt cô.

Bình luận

Để lại bình luận