Chương 236

Mũi Từ Hành Anh chua xót, cô đặt tay mình vào bàn tay to lớn của anh, nhìn anh cúi xuống hôn lên mu bàn tay mình, sau đó anh lấy ra một bông hoa trà trắng muốt tươi tắn từ sau lưng.
“Chú nhỏ…” Từ Hành Anh nhận lấy hoa trà, ôm anh rồi bật khóc nức nở, sau đó lại chủ động trao cho anh nụ hôn ngọt ngào.
Lúc này đầu óc đã bị du͙c vọng thuần khiết chiếm giữ, cô chỉ muốn cởi váy ra và ngay lập tức vui vẻ với anh tɾong bầu không khí này mà thôi, được anh ôm chặt tɾong vòng tay, quấn quýt si mê.
“Tuế Tuế, em là công chúa mà anh đã sự cô đơn suốt bấy lâu để đổi lấy.” Từ Du Trật đứng ở ͼhân cầu thang ͼhân thành nói với cô.
Từ Hành Anh phớt lờ bàn tay đang thò vào dưới váy, mặt đỏ bừng gật đầu, tựa đầu vào vai anh, dùng bàn tay nhỏ bé chạm vào bụng dưới của anh rồi nhắm mắt lại.
“Em cũng vậy… chú nhỏ.”
Cạch
Nhớ đến gậy thịt vừa to lớn vừa nóng bỏng từng chôn tɾong người, cô háo hức vồ lấy anh, nhỏ giọng gọi anh là chú nhỏ, chú nhỏ.
Bàn ͼhân mềm như bùn nhão được bao phủ bởi những ngón tay anh, đầu ngón tay ấm áp liên tục xoa miệng huyệt, the0 sự xoa nắn của anh, cảm giác đã ngủ sâu chợt sống dậy.
“Ưm… vào đi.” Từ Hành Anh thổi hơi nóng nóng vào mặt người đàn ông, khuôn mặt hồng hào của cô đỏ lựng.
Nhìn thấy như vậy, Từ Du Trật liền bế cô đặt lên ghế sofa, tóc cô rối bù xõa trên ghế, váy bị vén cao đến thắt lưng, tɾong mắt cô vẫn còn lấp lánh ánh nước, nhưng Từ Hành Anh còn gấp gáp hơn hẳn Từ Du Trật, cô vội vàng đưa tay cởi quần anh.
Bàn tay nhỏ bé bị anh nắm lấy, anh quỳ một gối bên cạnh Từ Hành Anh, ngậm lấy dái tai thanh tú của cô vào miệng nói “Tuế Tuế, hôm nay để anh chủ động.”
Từ Hành Anh nằm trên sô pha, nhìn Từ Du Trật dịu dàng kiềm chế, sau đó ôm cổ anh ngơ ngác gật đầụ
Cô nhìn anh tháo kính chỉ bằng một tay. Vẻ mặt thay đổi tức thì, du͙c vọng tɾong mắt đã không còn bị cặp kính cản trở nữa, tất cả đều tấn công cô trực diện, anh ném chiếc kính lên bàn trà bên cạnh, khuôn mặt mang nét rắn rỏi lập tức cúi xuống tựa vào người cô, tay anh đỡ gáy cô lên rồi hôn sâu, sau khi nhanh chóng khám phá miệng cô, đầu lưỡi của cô liền bị anh mút.
“Ưm… chú nhỏ.”
Hét xong, cô lại được buông tha. Từ Hành Anh bị anh nắm cằm bắt nhìn trực diện vào đôi mắt sâu thẳm không nhìn thấy điểm cuối ấy.

Bình luận

Để lại bình luận