Chương 64

“Hừ, nhìn hắn chần chừ như vậy mãi không cho em ăn.” Trương Tiểu Phúc cười đắc thắng nhìn Huyền Đô vô thức nằm trên mặt đất, thấy từ đầu đến chân đều cảm thấy sắc đẹp thay cơm, trong lòng cô hơi do dự, nên xuống tay trước hay là dùng miệng trước?
Thôi kệ, cởi quần áo trước …
Trương Tiểu Phúc bổ nhào vào người hắn như sắc ma vậy, nhưng cô càng thêm kiên nhẫn, chậm rãi cởi thắt lưng của Huyền Đô, sau đó lột từng lớp áo mỏng manh cho đến khi ngực trần của hắn lộ ra, chỉ để lại một chiếc quần lót ở hạ thân.
“Dáng người không tồi …” Cô rất hài lòng. Dáng người của Huyền Đô không cường tráng và uy nghiêm như những người nhà họ Chu. Tuy hắn gầy nhưng rất rắn chắc, cơ bắp mỏng manh che kín ngực và bụng, nước da trắng ngần sáng như ngọc bích. Khi sờ vào thấy bóng loáng như tơ đem đến cảm giác tuyệt vời.

Cô đưa tay sờ soạng vào ngực hắn rồi véo hai hạt đậu hồng trên ngực Huyền Đô chơi đùa, hai hạt châu tròn từ từ bị cấu véo mà biến thành màu đỏ tươi giống như quả chín mọng. Trên môi cô nở nụ cười dâm đãng, lòng bàn tay từ từ trượt xuống chạm đến quần lót màu trắng kia đang muốn chui vào sờ thử thì cổ tay đột nhiên bị hắn nắm lấy.
Trương Tiểu Phúc sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, quả nhiên hắn đã tỉnh dậy còn mở to mắt nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt kia rốt cuộc không còn lạnh lẽo mà là dục hỏa, nhưng giọng của
anh vẫn hết sức bình tĩnh:
“Em muốn làm gì?”
“Làm anh!” Trương Tiểu Phúc nói xong, móng vuốt kiên định nắm chắc đũng quần của hắn, Huyền Đô thở dài một hơi kêu đau đớn, sắc mặt thay đổi, hắn nắm lấy bàn tay không tự chủ của cô rồi cau mày nói:
“Đừng làm càn”
“Nếu anh không cho em làm, vậy sau này em không đến gặp anh nữa.” Trương Tiểu Phúc cũng cau mày nhìn hắn chằm chằm, “Bằng không anh cho rằng em rất rảnh rỗi sao? Không vì ngủ với anh vì sao em còn muốn mỗi ngày đến đây cùng anh nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt. [*]
[*] Đại loại là tình cảm nam nữ
Nghe được lời nói trần trụi không chút che giấu của cô, sắc mặt Huyền Đô hơi đỏ bừng, hắn nắm chặt bàn tay cô, trong mắt lóe lên tia sáng kỳ dị, đồng thời đè nén cảm xúc trong lòng, giọng nói run run lại nhẹ nhàng và chậm rãi: “Ngủ với anh phải chịu trách nhiệm.”
“Phụ trách, em sẽ chịu trách nhiệm hết …” Giờ phút này, trong đầu của Trương Tiểu Phúc chỉ muốn làm tình với hắn, không nghĩ tới hắn nói trách nhiệm gì cả, vì vậy bèn gật đầu đồng ý.
Đợi hắn vừa buông tay thì cô háo hức cởi quần của hắn ra, nhưng cô đã ngẩn người khi nhìn thấy cự vật dưới háng của Huyền Đô. Mặc dù nhìn kỹ cũng có thể gọi là côn thịt nhưng không giống với con người, khác hẳn dung mạo anh tuấn và thanh tú của hắn, màu sắc như cây đàn hương, thô như cái chày gỗ. Đỉnh hơi nhọn còn ở giữa thì hơi lồi ra, cán lại đen và có gân cử như một cái rễ cây.
Nhìn thấy vật lạ trước mặt, cô vừa ngạc nhiên vừa thích thú, đưa tay nắm lấy cây gậy sẫm màu, cô cảm thấy rất nóng và cứng hơn cả con người, nhìn kỹ cũng thật hung dữ làm cho người ta sợ hãi.
Cô không hề cảm thấy sợ hãi mà ngược lại nắm lấy nó trong tay nghịch ngợm, vuốt ve bóp bóp vài lần, sau đó nghe thấy tiếng thở hổn hển của Huyền Đô càng lúc càng dồn dập, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy ánh mắt của hắn tràn đầy dục hỏa.
Sự mị hoặc khó cưỡng Vừa định đùa giỡn cây gậy to lớn của hắn một lần nữa thì đột nhiên chân cô bị thứ gì đó cuốn lấy, cô nhìn xuống thì thấy hai cành đào đang quấn lấy đùi mình, mà cây gậy vừa rồi khiến cô kinh ngạc giống như cây cối đến mùa xuân phát triển tươi tốt vậy, côn thịt sinh ra những cành đào với kích thích khác nhau nhanh chóng bám lên và bò lên, quấn lấy đùi, eo, cánh tay của cô, những cành hoa đào hé mở hay khép lại, trong lúc lay động thì những cánh hoa nở rộ lại rơi xuống.
“Anh …” Cô kinh ngạc nhìn hắn định nói thì cành đào quanh chân siết chặt, dùng sức tách hai chân cô ra, sau đó kéo cô xuống làm cho cô ngồi ở trên người hắn. Nơi riêng tư vừa lúc ngồi trên vật cứng rắn kia, nơi đó nhọn hoắt và sức nóng kinh người đâm vào quần lót của cô, cảm giác được nhiệt độ nóng cháy làm trái tim cô đập thình thịch cuồng loạn.
Sắc mặt của hắn đỏ bừng, thay vì lạnh lùng cấm dục như trước bây giờ lại lộ ra một xinh đẹp đầy quỷ dị, khi cô ngồi dậy thì hô hấp của hắn càng ngày càng nặng, hai cánh tay hóa thành vô số cành đào cuốn lấy cánh tay của cô rồi lại chui vào trong quần áo, cành cây linh hoạt xé rách áo sơ mi, nội y bị xé rách vứt sang một bên, cành cây từ hạ thể của hắn thoát ra xé rách váy ngắn sau đó cuốn lấy quần lót ren xé nát thành từng mảnh.
Cô trần truồng xuất hiện trước mặt hắn, tứ chi đều bị cành đào cuộn chặt mà dạng chân ra, chỗ tư mật gần như cọ vào côn thịt của hắn, mỗi một cái chạm vào đều khiến cô cảm thấy trong lòng ấm áp. Hai vú trước ngực cũng bị cành đào quấn lấy đè ép thô bạo để cho cô cảm thấy vừa đau vừa hưng phấn một cách khó hiểu.
Nhìn vưu vật trước mặt, hạ thân của hắn càng hưng phấn hơn, hắn khàn khàn lên tiếng, “Còn muốn không .”
Hai chân của Trương Tiểu Phúc không khỏi run lên, nhịn không được mà hơi ngồi xuống, cửa huyệt kẹp lấy gốc cây cứng rắn kia, vẻ mặt đầy khiêu khích, “Hôm nay hoặc là anh làm em hoặc em cưỡng gian anh, đừng nghĩ dọa em sợ.”
Lời khiêu khích vừa nói ra thì cô liền cảm thấy cây gậy cứng rắn trên chân mình nảy thình thịch lùi lên trên, trái tim cô đập loạn xạ bèn cúi đầu nhìn, cây gậy đen sì đó đang tách ra, không giống như những cành cây kia, nó tách ra vài gốc chắc như đinh đóng cột mà nhỏ như cổ tay, giống như rễ cây cổ thụ, thân không đều, quy đầu màu đỏ sẫm, lỗ nhỏ trên đầu co rút lại như đang hít thở …

Bình luận

Để lại bình luận