Chương 274

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 274

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Bồ Tát há miệng ngậm côn thịt của ông ấy vào trong, khoang miệng ẩm ướt ấm áp bao chặt lấy thân gậy, chiếc lưỡi khéo léo liên tục liếm láp từng khe rãnh, làm ông ấy sướng đến mức eo tê dại.
Côn thịt lần đầu gặp trường hợp này nên tỏ vẻ rụt rè, không nhịn được bắn đầy miệng Bồ Tát. Bồ Tát nuốt hết những uế vật kia xuống, bộ dáng liếc mắt đưa tình của nàng ta làm tim ông ấy đập loạn xạ không thôi, đầu óc ông ấy nóng lên, lập tức đẩy Bồ Tát xuống giường, hôn lên miệng nàng ta một cách dã man, thô bạo xé rách y phục của nàng ta, vội vàng xoa nắn bộ ngực đẫy đà đã dụ dỗ mình nãy giờ.
Côn thịt đặt giữa bộ ngực non mềm của Bồ Tát còn chưa mềm hẳn đã cứng lên lại, ông ấy nhét côn thịt vào trong cơ thể Bồ Tát mà không cần ai dạy, làm Bồ Tát đến mức eo mềm nhũn, chân chuột rút.
Sau khi tỉnh lại ông ấy mới biết hết thảy đều là mơ, sau đó ông ấy hiểu ra được giấc mơ mà phụ thân đã nói, vì thế ông ấy cũng không còn nghi ngờ Bồ Tát nữa, chỉ ước gì mỗi ngày đều có thể mơ giấc mơ như vậy.
Tuy nhiên, giấc mơ này cũng làm sự tò mò trong ông ấy trỗi dậy, không biết mẫu thân các nàng là nữ tử thì sẽ mơ giấc mơ gì, vì thế ông ấy bèn tìm một nha hoàn tới hỏi.
Nha hoàn nói: “Ban đầu thì giống như giấc mơ của thiếu gia, Bồ Tát cũng nói là sẽ giúp nô tỳ thoát khỏi tham sân si ái hận dục, sau đó thì biến thành một nam tử, muốn cùng nô tỳ làm chuyện nam nữ. Nô tỳ xấu hổ không dám nhìn hắn ta, hắn ta bèn dùng khăn tay của nô tỳ bịt mắt nô tỳ lại, nói ‘ngươi không nhìn thấy bổn tọa, bổn tọa cũng nhìn không thấy ngươi, ngươi không cần che giấu, cũng không cần thẹn thùng’. Sau đó thì bị hắn ta ấn ở trên đài sen làm đến mức tiểu huyệt ê ẩm, cả người run rẩy, sung sướng khôn ngần.”
Ông ấy không hiểu tại sao thoát khỏi tham sân si ái hận dục lại phải mộng xuân, nhưng nếu là ý của Bồ Tát thì chắc chắn là ngài tự có thâm ý, ông ấy chỉ cần làm theo là được.
Với suy nghĩ này, ông ấy yên tâm thoải mái mà bắt đầu hưởng thụ giấc mộng xuân mỗi ngày, còn không quên chia sẻ chuyện tốt này cho các bằng hữu. Chỉ là chưa đợi ông ấy trêu đùa thỏa thích xong, trong nhà đã xảy ra chuyện.
Phụ thân ông ấy chết rồi, do không thở trong lúc ngủ mơ, song trên mặt thì lại rõ sung sướng, giống như đang ‘thăng hoa’ thì đột tử vậy.
Trước cái chết của phụ thân, tổ mẫu mừng húm, tổ mẫu nói phụ thân không phải là chết mà là đã thành Phật, từ bỏ tham sân si ái hận dục dưới sự độ hoá của Bồ Tát.
Mọi người đều tin lời của tổ mẫu, xử lý thi thể của phụ thân mà không có chút đau buồn nào.
Chuyện này trôi qua chưa đầy hai ngày thì lại có một người khác chết, tình trạng cũng giống hệt phụ thân ông ấy, đều chết trong lúc ngủ với vẻ mặt mãn nguyện.
Một người, hai người, ba người… Trong vòng nửa tháng, người trong nhà đã chết hơn phân nửa. Mặc dù tổ mẫu vẫn nhất quyết nói bọn họ không chết mà là thành Phật, nhưng vẫn khiến mọi người cảm thấy nghi ngờ.
Ngày hôm đó ông ấy lại nằm mơ, mơ thấy mình đang giao hoan với Bồ Tát trên một tấm mạng nhện lớn, đúng vào lúc đang làm kịch liệt thì đột nhiên sấm sét từ trên trời đánh xuống, Bồ Tát lả lơi trong lòng biến thành một con nhện chân dài khổng lồ, doạ ông ấy một phen. Khi ông ấy tỉnh lại thì thấy trong phòng xuất hiện thêm hai người, là ngoại tổ phụ và một lão hòa thượng. Khi đó ông ấy mới biết được, thứ bọn họ ngày ngày cung phụng căn bản không phải Bồ Tát gì cả, mà là một con nhện tinh.
Hôm đó nhện tinh lịch kiếp thất bại, thân xác bị hủy, chỉ còn lại một sợi tàn hồn nên đã nhập vào một tượng Quan Âm không có Bồ Tát nhập toạ mới may mắn tránh được lôi kiếp.
Bởi vì bị thương quá nặng, lại không có thân xác nên nó chỉ đành tạm thời nương vào tượng Quan Âm để hồi phục, không ngờ tới lại bị tổ mẫu nhìn thấy rồi mang về nhà.
Hương khói nhân gian có lợi cho việc khôi phục của nó, tinh nguyên dương khí của con người lại càng có lợi hơn, thế nên mỗi lần bọn họ dâng hương cầu phúc chính là lúc nó bắt đầu hấp thụ dương khí của mọi người, đây chính là lý do tại sao mỗi lần dâng hương xong, bọn họ lại thấy mệt mỏi như vậy.
Rất nhanh, việc hút dương khí đơn giản đã không thể thỏa mãn nhu cầu của nó nữa, vì thế nó liền thừa dịp sự suy yếu của mọi người lúc ngủ, đi vào trong giấc mơ dụ dỗ người ta mộng giao cùng nó, cung cấp tinh nguyên của bản thân cho nó nhanh hơn, nhiều hơn.
Trước đó tổ mẫu còn tưởng rằng là Bồ Tát thật, muốn độ cho cả nhà bọn họ nên đã viết chuyện này vào trong thư, nói với ngoại tổ mẫu cũng tín Phật, hy vọng ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu có thể cùng tới hưởng phúc.
Ngoại tổ mẫu là người cẩn thận dè dặt, cảm thấy cơ duyên lớn, phúc phần lớn như vậy giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống, thật sự không thể tin được, thế nên đã đến hỏi một lớn sư phụ ở trong miếu mà bà ấy thường đến. Từ đó mới biết được rằng không nên nhặt những tượng thần bị vứt, bị bỏ đi. Loại tượng này không có thần thật nhập toạ, thường sẽ bị một vài cô hồn dã quỷ, sơn tinh dã quái nhập vào trong đó, bọn chúng sẽ giả dạng làm Bồ Tát tiên nhân thi triển thần thông, lừa gạt thế nhân cung phụng nó.
Thỉnh thần thì dễ nhưng tiễn thần lại khó, cuối cùng vẫn do lão hòa thượng đồng quy vu tận với con nhện tinh kia thì mới xem như chấm dứt được tai họa này.
Hại chết nhiều người như vậy, tổ mẫu vô cùng hổ thẹn, treo cổ tự tử ngay trong đêm đó. Những người sống sót khác cũng không dễ dàng, bởi vì bị con nhện tinh hút quá nhiều tinh nguyên, thân thể người nào cũng vô cùng suy yếu, tuổi thọ cũng bị ảnh hưởng.
Vì lý do này, gia đình không tiếc bỏ một số tiền lớn để tìm biện pháp điều dưỡng thân thể, khôi phục tinh nguyên ở khắp nơi, chỉ tiếc tìm được hầu hết đều là kẻ lừa đảo, tiền mất tật mang.
Những người hơi lớn tuổi trong nhà cũng lần lượt qua đời, chỉ còn sót lại một vài người tuổi còn trẻ, sống dài mà cứ bệnh tật quấn thân…
Cũng may trời xanh không phụ người có lòng, cuối cùng bọn họ cũng tìm được một đạo y lợi hại, sau khi phục hồi thân thể, cũng từ chỗ đạo y đó biết một ít chuyện có liên quan đến yêu tinh.
Nghe xong câu chuyện mà thầy Chúc đã trải qua, Trần Huyền Hiên mới chỉ có mười mấy tuổi có thể nói là vô cùng sợ yêu tinh, thầy Chúc nhìn ra sự sợ hãi của hắn, trấn an nói: “Con người có người thiện và người ác, yêu tinh cũng thế, miêu yêu đã ở nhà con nhiều năm như vậy, cũng chỉ tu luyện thổ nạp với trăng, chưa từng làm hại các ngươi, điều đó chứng tỏ rằng nó là yêu tinh tốt. Yêu tinh tốt sẽ tri ân báo đáp, nó sống ở nhà con thì sẽ bảo hộ cho nhà con. Tốt nhất con đừng vạch trần thân phận của nó, dù sao nhân yêu thù đồ*, nếu có nhiều người biết thì có thể nó sẽ rời đi.”
*Nhân yêu thù đồ: Người và yêu vốn dĩ không thể chung đường.
Trần Huyền Hiêu ghi nhớ lời thầy Chúc nói, không vạch trần thân phận của Hoa Thái Tuế, hắn giả vờ như không biết gì cả, vẫn chung sống với Hoa Thái Tuế như trước, chỉ là không lén học tu luyện thổ nạp cùng nó nữa. Hắn cũng nhớ kỹ lời thầy Chúc dặn, người càng xinh đẹp thì càng có khả năng là yêu tinh biến thành, mà yêu tinh càng xinh đẹp thì càng tàn nhẫn và đáng sợ. Vì thế sau chuyện đó, hắn có chút kiêng dè với những người xinh đẹp, bất kể là mỹ nam tử hay là mỹ nữ tử, có thể tránh được thì đều sẽ tránh, sợ gây tai họa cho gia đình.
Những người khác không biết nội tình nên hoàn toàn không nghĩ nhiều, các đồng trang hảo hữu thân thiết của hắn sau này cũng phát hiện ra, nhưng bọn họ lại không để tâm, cười hì hì nói: “Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.”
Thiếu niên lang mới biết yêu khi ấy không thích xem mấy thứ chi, hồ, giả, dã gì đó, chỉ thích xem mấy thoại bản tình yêu nam nữ, cái gì mà chuyện hồ yêu báo ân, nữ quỷ báo ân, bọn họ đều đã xem qua không ít. Trong những câu chuyện đó, thư sinh thì phong lưu, yêu tinh thì quyến rũ, tính tình lại dịu dàng, chỉ cần được một chút lợi ích, các nàng sẽ chủ động nhào vào trong ngực, lấy thân báo đáp, quyến rũ biết bao.
Sau khi xem nhiều những thoại bản khiêu dâm này, bọn họ đều ước gì gặp được một yêu tinh, hoàn toàn không hiểu được nỗi sợ hãi của Trần Huyền Hiêu.
Trần Huyền Hiêu với bọn họ cùng quan điểm nên cũng không tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa.
Cứ thế lại trôi qua mấy năm, cũng không biết có phải do nhớ mãi không quên, tất có hồi đáp hay không mà vào năm bọn họ mười chín tuổi đã thật sự gặp được hai yêu tinh xinh đẹp hớp hồn.

Bình luận

Để lại bình luận