Chương 107

Chươռg 107 Thươռg con nhưng cũng yêu em
Anh nghĩ một lúc mới nói “Thươռg con, nhưng cũng yêu em.”
Lâm Thanh Thanh hưng phấn hỏi tiếp “Vậy ai quan trọng hơn?”
“Em.” Lần này Triệu Tranh không hề do dự “Không có mẹ thì lấy đâu ra con, sau này nếu con mà làm em giận thì tôi nhất định sẽ đánh nó một trận.”
“Chỉ vì thế thôi á?”
Triệu Tranh ôm cô hôn một cái, nghiêm túc nói “Bởi vì tôi yêu em, tôi nhất định sẽ không đặt con lên trước em đâụ Mau ăn nhanh đi, nguội cả bây giờ. ”
Lâm Thanh Thanh đã nghe được đáp án mà mình muốn nên cũng cầm đũa, bắt đầu vui vẻ ăn cơm.
Sau bữa tối, Triệu Tranh thu dọn nhà cửa thêm lần nữa. Căn phòng ở tầng hai rấtlớn, nói là phòng nhưng lại có không gian rấtlớn, đồ đạc gì cần thì cũng đều có đủ, dọn dẹp một hồi là đã thành một căn nhà ra hình ra dạng rồi.
Triệu Tranh thu dọn xong thì chốc chăn lên nằm xuống giường, ôm Lâm Thanh Thanh mềm mại vào lòng, thực sự là tâm viên ý mã.
Điều anh muốn chính là cuộc sống như thế này, cùng Lâm Thanh Thanh gần sát bên nhau, cứ thế này mà trải qua một đời.
“Thanh Thanh, tôi định buôn bán gì đó. Cũng vừa lúc Hạo Tử sắp vào lớn học, chúng ta đón ba mẹ tới đây, như vậy thì em có thể chọn nơi mình muốn làm việc chứ không cần phải quá để tâm đến chuyện khoảng cách xa gần nữa.”
Lâm Thanh Thanh quay đầu lại nhìn anh, không biết có phải anh đang nói nghiêm túc không “Thật sao?”
“Tôi lừa em làm gì? Vốn tôi chọn xuấtngũ về nhà là để che chở cho em, bây giờ em cũng sắp tốt nghiệp lớn học, được phân công công việc rồi, sao tôi lại để mình cản trở em được chứ? Không phải là em lo lắng cho ba mẹ và Hạo Tử à? Cho Hạo Tử một nơi để ở, ba mẹ ở bên cạnh thì tɾong lòng em cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn đúng không.”
Triệu Tranh thực sự luôn đứng ở góc độ của cô mà suy nghĩ, hơn nữa cũng sẽ trải đường hết cho cô. Bất cứ điều gì khiến cô nghĩ ngợi, cô lo lắng, anh đều sẽ giúp cô giải quyết tất thảy.
Lâm Thanh Thanh không thể kìm nén được niềm vui tɾong lòng, cô xoay người lại, ôm lấy anh rồi hôn lên “Chồng ơi, anh thật tốt.”
Một đêm nay, sau khi ăn uống no đủ, hai người họ lại lăn qua lộn lại đến gần nửa đêm mới ôm nhau ngủ thiếp đi…
Thời gian đầu khi Lâm Thanh Thanh bắt đầu thực tập, Triệu Tranh đã đón cả nhà cô đến ở tɾong một ngôi nhà nhỏ gần nơi cô thực tập.
Lúc trước ba Lâm, mẹ Lâm đều không biết rằng Triệu Tranh có nhiều bất động sản đến vậy, thế nên khi họ biết một ngôi nhà vừa to vừa đẹp này là của Triệu Tranh thì đã rấtsốc, còn sợ rằng anh làm việc gì kiếm tiền phi nghĩa.
Qua một thời gian dài, bây giờ Lâm Hạo đã phản chiến, chuyển qua đứng cùng một trận doanh với Triệu Tranh rồi. Vừa thấy mặt là cậu đã bắt đầu quanh quẩn bên người anh, cũng không ngừng khen ngợi anh với Lâm Thanh Thanh. Nghe nhiều đến nỗi Lâm Thanh Thanh phát phiền mà hỏi ngược lại cậu “Chị còn nhớ em từng nói lớn lên sẽ giúp chị ly hôn với Triệu Tranh cơ mà, sao bây giờ lại bắt đầu nói tốt cho người ta rồi?”
Lâm Hạo không hề cảm thấy xấu hổ, thậm chí còn nói năng rấthùng hồn, đầy lý lẽ “Khi đó em có biết anh rể mình là người như thế nào đâụ Bây giờ em biết anh rể là một người đàn ông ngay thẳng, tốt bụng, còn rấtcó trách nhiệm, mấu chốt là anh ấy yêu thươռg chị và người nhà của chị nữa. Một người đàn ông như vậy thì biết đi đâu mà tìm đây? Bỏ lỡ người này sẽ không kiếm được người thứ hai nữa đâụ”
Lâm Thanh Thanh chỉ có thể ném cho cậu em mình một ánh mắt xem thường, tɾong lòng thì không khỏi chế giễu thằng em mình giờ chẳng khác gì đàn em của Triệu Tranh cả. Mà Triệu Tranh cũng có bản lĩnh thật đấy, mới bốn năm mà đã biến Lâm Hạo từ một người rấtghét anh trở thành thằng nhóc cực kỳ trung thành với anh như bây giờ rồi.
Khi Lâm Thanh Thanh bắt đầu đi thực tập, Triệu Tranh cũng bắt đầu hỏi thăm về việc mở cửa hàng. Anh không muốn thuê mặt bằng mà muốn mua một cửa hàng luôn, để mình muốn làm gì thì làm cái đấy.
Lâm Thanh Thanh không hiểu những chuyện này, cô cũng có công việc của mình, hơn nữa bởi vì đang là nhân viên thực tập nên cô càng phải làm nhiều hơn những người khác nữa.
Thế nhưng tổng thể cuộc sống của bọn họ thì lại vẫn rấtcó trật tự.
Mỗi ngày khi cô về nhà, Triệu Tranh đều sẽ nấu những món ăn ngon cho cô, cũng dọn dẹp nhà cửa xong xuôi hết cả.
Ba mẹ Lâm và Lâm Hạo đều ở dưới tầng một còn đôi vợ chồng son bọn họ thì sống ở tầng hai, cũng coi như là ai lo phận nấy, độc lập với nhaụ Hơn nữa, vì thời gian hạn chế, đôi khi họ cũng không thể ăn cơm cùng nhau được.

Bình luận

Để lại bình luận