Chương 131

:
Lục Chi không ngờ Giang Ngộ mạnh bạo như vậy, vừa nghe thấy tiếng kêu ba ba của cô liền trực tiếp đè cô xuống ghế sofa.
Lục Chi không biết rằng sức hấp dẫn của tiếng ba ba với anh lại lớn đến thế.
Bị đè ở trên sofa, bàn tay Giang Ngộ đè lên trên eo của cô, “Kêu ba ba? Em biết kêu ba ba có kết cục gì không?”
Nhìn thấy bộ dáng anh nghĩ bậy như vậy, Lục Chi biết mình nhất định là anh đã hiểu lầm, “Không phải, em kêu là ba ba để an ủi anh, không phải Giang Chi Chi không chịu kêu anh ba ba sao? Em thay bé Giang Chi Chi kêu đền bù cho anh, chứ không có ý gì khác cả! ”
Lục Chi đã cố gắng ra sức giải quyết rồi, nhưng Giang Ngộ không nghe theo chút nào, anh cứng đầu như còn bò vậy, tay đã sờ soạng di chuyển trên người Lục Chi.
Quần áo của Lục Chi rất nhanh đều rơi xuống đất, cô trần trụi thân thể, bàn tay của Giang Ngộ đang di chuyển trên khắp người cô, đây là làm thật rồi.
Nhìn thấy anh như vậy, Lục Chi biết anh đang có cái ý nghĩ gì đó rồi, không phải cô do cô kêu ba ba, mà kêu ba ba chỉ là ngòi châm lửa, nhưng đêm nay, hai người bọn họ nhất định sẽ muốn làm cái chuyện ấy ấy, chỉ cần nhìn vào mắt Giang Ngộ thì biết ngay chắc chắn là làm chuyện gì ấy ấy.
Hai người đang ở trên ghế sofa và âm thanh sẽ không đánh thức cô bé.
Tay của Giang Ngộ cởϊ qυầи của Lục Chi ra, cởi luôn qυầи ɭóŧ bên trong của cô ra, nắm lấy bàn tay của Lục Chi đặt lên âʍ ɦộ của cô, nói với cô: “Làm cho anh xem, giống như lần trước.”
Giang Ngộ lần trước xem qua video call, hiện tại đang trực tiếp nhìn cô thủ da^ʍ một mình, Lục Chi đưa tay sờ lên trên đó, Giang Ngộ cũng hướng dẫn cô mở nó và sờ soạng trên đó.
Lục Chi xấu hổ mà dùng ngón tay sờ sờ lên trên âm hooj, Giang Ngộ thì cứ nhìn chằm chằm vào, cảnh tưởng lúc này đây trở nên ái muội hơn, Giang Ngộ tiếp tục xem, Lục Chi đang trong tư thế nằm, dùng ngón tay nhấp đút vào trong âʍ ɦộ, nhấp đút ra vào nhàn nhạt, âʍ ɦộ cô nhạy cảm, không bao lâu đã bắt đầu chảy dâʍ ŧᏂủy̠.
Ngón tay cô ẩm ướt nhớp nháp.
Thấy Lục Chi nhấp đẩy vào âʍ ɦộ của mình như vậy, Giang Ngộ còn khàn giọng dỗ dành cô: “Con gái cưng đúng ngoan mà.”
Lục Chi vừa rồi vẫn còn trong cơn du͙© vọиɠ, nhưng lúc nghe anh nói thế này thì sợ hãi không biết phải làm sao, anh rốt cuộc có biết hay không câu nói của chính anh nó … biếи ŧɦái đến dường nào.
Lục Chi đỏ mặt không khác gì đít khỉ vậy: “Anh … không được phép nói như vậy!”
Giang Ngộ cô, ngậm lấy đầṳ ѵú trong miệng.
Lượng sữa bây giờ của Lục Chi không nhiều như lúc đầu, cô vốn định sau một tháng nữa mới dứt sữa, nhưng gần đây cô buộc phải dứt sữa vì không còn nhiều sữa nữa, Giang Ngộ cũng không uống được bao nhiêu, vì vậy anh chỉ có thể bú lấy đầṳ ѵú của cô.
Lục Chi cảm thấy rất mệt muốn khi dùng tay làm như vậy, muốn dừng lại một chút, nhưng Giang Ngộ đang nắm lấy tay cô, cứ như vậy nắm lấy mà đưa tay cô nhấp đẩy vào trong, Lục Chi bị chính ngón tay của mình đưa lêи đỉиɦ, nước cô phun ra bắn ướt cả quần của Giang Ngộ.
Quần của Giang Ngộ dính một vũng nước, anh cởi chiếc quần ra, hôn lên môi của Lục Chi, chạy dọc xuống cổ, rồi đến vùng rốn, hôn cho đến tận cùng.
Anh muốn hôn lên toàn thân của Lục Chi.
Lục Chi cũng sắp bị hôn tới thở không ra hơi, nhưng Giang Ngộ đã chịu đựng lâu lắm rồi nên phản ứng của anh cũng rất lớn, khi mà Lục Chi kêu anh bằng ba ba, dươиɠ ѵậŧ của anh đã cương cứng dậy rồi.
Phụ nữ tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện kêu chồng mình bằng ba ba, nếu không thì phản ứng see thật gay gắt lắm.
Giang Ngộ quỳ xuống tách hai chân Lục Chi ra, khi anh chuẩn bị đi vào còn cố ý đờ lấy dươиɠ ѵậŧ cuat mình rồi nói với cô: “Tiểu Chi, vừa rồi em gọi anh là gì?”
Lục Chi vừa nghe lời này, liền biết anh vẫn còn muốn được cô kêu bằng ba ba, nhưng loại chuyện này vừa rồi còn nói được, nhưng bây giờ trong tình trạng này làm sao có thể nói được?
Cô không dám nó, Giang Ngộ cứ thế nhắm vào âʍ ɦộ cô mà cọ sát chứ không đi vào: “Nếu không kêu thì anh sẽ không đi vào.”
Lời nói của Giang Ngộ khiến Lục Chi vặn vẹo lấy mông, cố gắng của anh mà đi tới, nhưng Giang Ngộ cứ như cố tình muốn trêu chọc Lục Chi vậy, khiến Lục Chi ngứa ngáy lắm luôn.
Giang Ngộ cũng kìm nén không dễ chịu gì, nhưng anh chính là kìm nén đó, anh chính là muốn nghe Lục Chi nói.
Lục Chi hết cách, đỏ mặt gọi anh: “Ba ba… Thật không thoải mái, mau vào đi mà.”
Lời này khiến Giang Ngộ rất là hưng phấn, anh nhấc mông của Lục Chi và đút đi vào như thế này, sau khi anh đi vào, cả hai đều cảm thấy thoải mái.
Giang Ngộ còn có bất ngờ gì nữa mà cô không biết, một người thường trông như ông cán bộ, tuy nhiên lại thích những thứ này!
Lục Chi được anh sờ soạng mông và nhấp đẩy, cô đè lên bả vai Giang Ngộ, cùng với sự nhấp đẩy của anh thân thể di chuyển qua lại.
Thân thể hai người đan xen nhau, Giang Ngộ cử động mạnh, ghế sofa rung chuyển kịch liệt, sau khi sinh con, Lục Chi không thể kêu gào dâʍ ɖu͙© nữa nhưng bây giờ Giang Ngộ quá mạnh bạo đi, đẩy vào sâu bên trong lắm nên Lục Chi không kìm được mà kêu gào dâʍ đãиɠ.
Ah ah ah mà kêu một cách phóng đãng, âm thanh vẫn rất nhẹ nhàng, Giang Ngộ càng nghe càng dùng sức hơn.
Lục Chi cắn chặt vai Giang Ngộ, ngăn không cho chính mình hét lên, còn cắn vào trên vai anh, khiên trên vai để lại dấu răng.
Giang Ngộ võ vào mông của Lục Chi, Lục Chi lập tức biết Giang Ngộ muốn đổi tư thế, dù sao cũng ở cùng nhau lâu như vậy, hiện tại liền biết anh vỗ có nghĩa là muốn đổi tư thế, Lục Chi thay đổi tư thế, quay lưng lại với Giang Ngộ.
Giang Ngộ đè lên mông cô lại đi vào, tư thế đi vào rất sâu đến mức Lục Chi nhếch mông lên được đυ..
Lục Chi cho rằng Giang Ngộ sẽ không đòi hỏi gì nữa, nhưng Giang Ngộ lại nắm lấy mông Lục Chi và sờ, rồi lại yêu cầu: “Tiểu Chi, kêu thêm lần nữa.”
Lục Chi: “… Tiểu Giang, anh có phải muốn anh thực sự trở thành con gái của anh? Anh tại sao còn có sở thích này? Nếu cứ gọi như vậy, anh thật sự trở thành ba ba của em mất.”
Giang Ngộ không chút do dự mà nói: “Cũng được. Về sau anh lại có thêm cô con gái.”
Lục Chi: “…”
Lục Chi sắp bị chọc tức tới cười, Giang Ngộ thật sự rất cố chấp muốn cô kêu anh.
Lục Chi lúc này tâm trạng rất tốt, liền thỏa mãn mà kêu anh: “Ba ba.”
Giang Ngộ thật đúng là nghe đến từ “Ba ba”, anh liền rất mạnh bạo, Lục Chi cảm thấy có chút mỏi khi trong tư thế úp quỳ thế này, hai chân đều đau, sắp không dịch chuyển nổi nữa, Giang Ngộ bế Lục Chi lên.
Anh bế cô đi lê trong tư thế vừa đi vừa đυ., tư thế bế em bé xi đái vừa đυ. vừa đi.
Lục Chi cũng cảm thấy xấu hổ, che mặt xấu hổ, Giang Ngộ rất khỏe, Lục Chi có trọng lượng nhẹ, cho nên bế cô lên như con gà con vậy, không tốn chút sức mà vừa đi vừa đi vừa đυ..
Giang Ngộ thấy hành động như thế này thật tuyệt nên ôm lấy hai chân cô vừa đi vừa đυ. ở trong nhà.
Những bαo ©αo sυ mà Giang Ngộ cũng được dùng tới, Lục Chi trước đây còn nói Hàn Nghiêm mua quá nhiều, nhưng sau khi Giang Ngộ đi công tác về, thì anh sử dụng chúng mãi, và chúng có thể được sử dụng rất nhiều mỗi đêm.
Lục Chi mong rằng Giang Ngộ sẽ không đi công tác lâu như vậy, ai có thể chịu đựng được như thế này.
Giang Ngộ giải quyết xong liền bế Lục Chi trở lại phòng tắm tắm rửa, lúc đi ra, hai người vừa định đi ngủ, nhưng vừa quay đầu lại, bạn nhỏ Giang Chi Chi đã thức dậy.
Chỉ là trợn tròn mắt nhìn bọn họ, Lục Chi bị Giang Chi Chi làm cho giật mình, sợ rằng vừa rồi cô bé đã nghe thấy gì?
Giang Ngộ vừa nằm xuống cũng nhìn thấy, bạn nhỏ Giang Chi Chi vừa thức dậy và bò sang trực tiếp ôm Giang Ngộc đi ngủ, ngủ úp ngay phía trước người Giang Ngộ.
Lục Chi: “…”
Giỏi lắm, thì ra giành chồng với cô …

Bình luận

Để lại bình luận