Chương 169

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 169

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Bên ngoài đang đổ mưa, bầu trời tối sầm xuống. Quang cảnh thành phố càng mờ ảo mông lung, cơn mưa lớn như một màn sương mù bao bọc cả thành phố. Gió lạnh xuyên qua một góc cửa sổ, thổi bức màn màu trắng bay phấp phới. Hai bóng người quấn quýt kéo dài, nước non lênh láng.
Chọp chẹp nhóp nhép, ra ra vào vào, bấp bênh như tâm trạng của Chi Đạo lúc này.
Ánh đèn trần nhà dừng trên gương mặt thiếu niên.
Chi Đạo nhìn anh chằm chằm.
Lông mi thật dài, đôi môi thơm ngọt, lồng ngực ấm áp, khi ôm càng khiến cô an lòng, tiếng tim đập trầm ổn và mùi hương quyến rũ.
Một người hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của bạn lại xuất hiện ở ngay trước mặt bạn, người ấy cho bạn tất cả lòng bao dung, sự dịu dàng và tình yêu.
Cả đời bạn có thể gặp được mấy ngày?
Khi nào mới có thể gặp được người như vậy?
Cho nên.
Cho nên…
“Minh Bạch…”
Thiếu niên nhướng mắt: “Hửm?”
Chi Đạo vươn tay ôm mặt anh: “Minh Bạch, anh thật điển trai.”
“Đôi mắt xinh đẹp.” Chi Đạo hôn lên đôi mắt thiếu niên.
“Cái mũi cao cao.” Chi Đạo hôn lên chóp mũi thiếu niên.
“Đôi môi quyến rũ.” Chi Đạo hôn lên cánh môi thiếu niên.
Cô nói: “Thực xin lỗi, lúc trước là em bị mù.”
Minh Bạch còn không kịp mở miệng đáp lại, đã bị động tác sau đó của Chi Đạo làm cho ngây ngẩn.
Khóe mắt thiếu niên hẵn còn ướt, Chi Đạo dịu dàng cởi từng chiếc cúc áo trên áo khoác tây trang của anh. Một chiếc cúc rồi hai chiếc cúc, cô đột nhiên không còn kiên nhẫn, tay phải thô bạo kéo toạc áo sơ mi của anh, vì dùng lực quá lớn khiến các cúc áo bật hết ra, ba bốn cái cúc nhựa lăn lóc trên sàn nhà.
Minh Bạch lặng lẽ kinh ngạc xấu hổ, cúi đầu nhìn Chi Đạo hôn lung tung lên vùng cổ và xương quai xanh của anh. Vừa đau vừa ngứa, suy nghĩ của thiếu niên lặng lẽ bay xa. Chi Đạo lại dùng răng nanh cắn lên đầu vú của anh. Đau đớn đối với người có xu hướng khổ dâm là một loại vui sướng, cảm giác thoải mái tức khắc lan tràn trong tâm trí thiếu niên, thân thể hưng phấn giống như mảnh đất cằn cỗi gặp được mưa rào. Minh Bạch theo bản năng nắm chặt tay, tính cách thích chinh phục đặc trưng của nam giới đánh úp lại.
Nhưng cảm giác ẩm ướt trên làn da khiến anh ngây dại.
Chi Đạo đang khóc.
Chi Đạo hôn lên đốt ngón tay của anh, lên ngực, lên hai đầu vú, từ eo sườn dọc đến bụng, để lại một hàng dấu vết đỏ trên làn da trắng nõn của thiếu niên. Cuối cùng gương mặt của thiếu nữ dán lên dương vật của anh.
Chi Đạo nói: “Đây là của em.”
Một câu nói của Chi Đạo đã khơi dậy ngọn lửa dục vọng vô tận thiêu đốt lý trí Minh Bạch. Chi Đạo thẳng thắn, rốt cuộc cô cũng nguyện ý quay trở về bên anh. Hành động tán tỉnh của thiếu nữ khiến dây thần kinh của Minh Bạch căng một cái thẳng tắp. Anh ra sức cử động ngón tay, muốn thoát khỏi sự trói buộc của chiếc cà vạt, muốn nhanh chóng ôm lấy cô.
Nhưng chỉ ngay sau đó, mọi dây thần kinh trong thân thể thiếu niên lại đột nhiên đứt đoạn.
Chi Đạo ngậm lấy cái kia của anh.
Cho dù dung mạo có tuấn mỹ đến mức nào, thì tinh dịch của ai cũng chỉ có một vị: Tanh. May mắn là Minh Bạch thích sạch sẽ, cơ thể anh lúc nào cũng tỏa ra hương thơm thoang thoảng, các bộ phận dưới bụng lại càng được quan tâm nhiều hơn, thẫm đẫm mùi hương dễ chịu như trên quần áo. Màu sắc nơi đó vẫn xinh đẹp như trước, chỉ có một điều là quá dài, Chi Đạo không thể nuốt hết. Con quái vật thô to chọc đến tận sâu trong hàm răng, cảm tưởng như nó sắp đục thủng một lỗ ra phía sau đầu. Gương mặt Chi Đạo ửng đỏ, đầu lưỡi giống như bị bọt biển bao vây, mềm mại nhưng không thể tránh thoát. Con quái vật thô to lấp đầy khoang miệng cô, đè ép đầu lưỡi của cô, rõ ràng mũi vẫn có thể hô hấp, nhưng Chi Đạo vẫn cảm thấy cực kỳ khó thở.
Minh Bạch khó mà nhịn nổi trước xúc cảm tuyệt diệu này, anh nhắm hai mắt, tiếng thở dốc càng ngày càng nặng. Vào những lúc hàm răng của Chi Đạo không cẩn thận cọ vào dương vật của anh, chàng thiếu niên sẽ phát ra một tiếng rên rỉ như động vật nhỏ gặp nguy hiểm.
Thì ra tiếng thở dốc của nam sinh cũng có thể mị hoặc đến vậy. Mị hoặc lại rất đáng yêu.
Đáng yêu đến mức dục vọng trong lòng Chi Đạo bị anh khơi mào, phía dưới có dòng nước chảy róc rách.
Chi Đạo đè cánh tay đang duỗi tới của Minh Bạch, phun con quái vật ra rồi nói: “Đừng thẹn thùng, em thích.” Ngay sau đó, cô lại nắm lấy dương vật mềm mại mà cứng ngắc, khống chế tiết tấu, phun ra nuốt vào.
Thẹn thùng? Minh Bạch là đang sợ anh sẽ mất khống chế, thọc vào chỗ sâu nhất trong cổ họng cô rồi bắn tinh vào nơi đó. Hiện giờ anh chỉ có thể kiềm chế! Minh Bạch đơn giản dùng cánh tay che kín tầm mắt, toàn bộ tinh lực dùng để áp chế xúc động thuộc về bản năng của giống đực trong thân thể. Cuối cùng vẫn không thể nói nên lời.
Không biết đã trôi qua bao lâu, Chi Đạo chẳng thể nhớ được, chỉ biết cái miệng nhỏ nhắn của cô đã tê mỏi vậy mà thứ đồ chơi trong đó vẫn cứng ngắc, không hề có dấu hiệu muốn bắn ra. Chi Đạo đành phải nhổ nó ra, muốn dùng tay giúp anh bắn. Nào ngờ, đầu nấm vừa mới chạm đến khoé miệng, Minh Bạch lại đột nhiên đè cái gáy của cô lại, thẳng lưng nâng mông, hướng về phía miệng cô, cắm thật sâu. Chi Đạo phải chống tay lên xương chậu của thiếu niên để lấy điểm tựa mới không khiến anh đi vào sâu hơn. Chờ đến lúc cô sắp không chịu nổi, chuẩn bị nôn khan, Minh Bạch bỗng nhiên rời khỏi, một cổ tinh dịch trắng đục nhầy nhụa bắn lên má phải và đầu tóc của Chi Đạo. Dương vật vẫn còn đang co rút, vẻ sắc tình của thiếu niên đã hoàn toàn chinh phục Chi Đạo.
Dáng vẻ của anh lúc này, dáng vẻ đặc biệt nhất của anh, chỉ có cô mới có thể nhìn thấy: Người ngây thơ lãnh đạm cấm dục như Minh Bạch lại anh đang động dục vì cô.
“Minh Bạch!” Chi Đạo bất mãn vì tóc bị tinh dịch làm cho dính ướt nhơ nhớp.
Còn không để cô rửa sạch sẽ, Minh Bạch đột nhiên đứng dậy, bế cô lên rồi ném lên giường. Thiếu niên vừa bước tới gần vừa cởi thắt lưng và những cúc áo sơ mi còn lại, dùng răng cắn mở nút thắt của chiếc cà vạt trên cổ tay. Đến bên mép giường, nắm lấy mắt cá chân của thiếu nữ kéo về phía anh, tách hai chân cô ra, để chúng kẹp bên hông anh, bàn tay nắm lấy bầu ngực, dương vật trần truồng đâm vào hang động quá một lớp quần lót.
Đã trôi qua hai nắm, kiến thức về phương diện này của Minh Bạch chỉ có tăng chứ không giảm. Tay dùng thủ pháp mát xa đánh vòng, kỹ xảo thong thả, lực độ vừa phải. Mỗi lần đầu ngón tay ấn lên đầu vú, cả người Chi Đạo không tránh khỏi một đợt kích thích run rẩy, quần lót càng ngày càng ướt.
Minh Bạch nhìn vùng ngực và bụng của mình vừa bị Chi Đạo gặm cắn để lại một hàng dâu tây đỏ xinh đẹp, đầu vú còn hơi sưng. Anh cúi người, ngậm lấy đôi môi của cô, giọng điệu còn dịu dàng hơn suối nước.
“Chị gái háo sắc.”
Bên dưới hạ thân lại chỉ tuân theo bản năng, chẳng cần kỹ xảo gì liên tục đâm mạnh vào hang động thần bí của Chi Đạo: “Chị nhìn xem chị vừa làm gì với em?”
Lý trí của Chi Đạo bị anh đâm bay về phương trời xa xôi nào đó, hai tay gắt gao vòng quanh cổ anh, cắn lỗ tai anh.
“Không thích chị gái sắc tình với em?”
Những lời này càng khiến thiếu niên mất khống chế, đâm một cái thật mạnh, đầu nấm tức thì ấn quần lót vào trong huyệt, rồi lại rút ra.
So với bản thân anh, Chi Đạo càng giống như chủ nhân của thân thể này: Ra lệnh dứt khoát, không chút luống cuống.
Dương vật của thiếu niên đã sưng tấy, đỏ đến phát tím. Minh Bạch kéo lớp vải nhỏ bé duy nhất còn ngăn cách giữa hai người ra. Quần lót ướt đẫm bị lột ra để lộ hạ thể trơn bóng của thiếu nữ, vẫn diễm lệ xinh đẹp như trước, vẫn khiến dục vọng của anh dâng trào.
Minh Bạch vươn tay, để một ngón trỏ tiến vào thăm dò trước. Ngón trỏ lần mò trong vách động, sờ lên bên trên, bỗng sờ thấy một khối thịt cứng trên vách. Thiếu niên quen thuộc với thân thể Chi Đạo, biết rõ đây là điểm mẫn cảm của cô, vì thế đầu ngón tay không ngừng vừa xoa vừa ấn, bắt nạt cục thịt đó. Cả người Chi Đạo căng thẳng, sức lực lập tức mất hết, chẳng thể ngăn cản ngón tay thứ hai của anh cắm vào, sau đó là ba ngón. Các ngón tay bắt chước động tác làm tình, ra vào trong cơ thể cô, trêu chọc đè ép điểm mẫn cảm của cô. Ngón tay cái ở bên ngoài thì phối hợp chăm sóc cho âm đế của cô, đánh vòng quanh nó.
Đôi môi ngậm lấy đầu vú của cô.
Dục vọng càng lên càng cao, âm đế của Chi Đạo hưng phấn đến cương cứng, bên trong niệu đạo cũng sưng to sung huyết, chất lỏng chảy ra cuồn cuộn không ngừng từ âm đạo, tạo ra những âm thanh nhóp nhép xấu hổ.
Giọng nói của thiếu nữ đã hơi nức nở, thút thít: “Ưm…”
Nước yêu càng chảy càng nhiều, đổ cả đống vào lòng bàn tay Minh Bạch, lại nhiều đến mức tràn cả ra ngoài, tẩm ướt khăn trải giường.
Chi Đạo không chịu nổi lui về phía sau, lại bị thiếu niên nắm lấy cẳng chân, kéo lại. Bên ngoài đang mưa lộp độp, ngón tay anh tiếp tục trêu đùa những điểm mẫn cảm bị dấu kín trong cơ thể thiếu nữ. Tiếng nhóp nhép hoà cùng với tiếng mưa.
Chi Đạo cắn răng, mu bàn tay che miệng, vẻ mặt vừa thống khổ vừa vui thích, tâm trí như đang lắc lư giữa bờ vực sinh tử. Tay chân cô không biết nên để chỗ nào, đùi bắt đầu co rút. Tiếng nước chảy ào ạt như xe chuyển động.
Minh Bạch ghé sát bên tai cô, thì thầm: “Có thoải mái không?”
Chi Đạo không trả lời anh, chỉ càng ôm chặt cổ anh, ghì người thiếu niên xuống, vuốt ve vành tai nóng bỏng ửng hồng của anh. Trong lúc Minh Bạch đang kinh ngạc, Chi Đạo quyết tâm cắn một ngụm lên sau gáy trắng nõn.
“Vừa rồi anh nói ngày nào đó sẽ chia tay, không cho phép em cho đó là thật.”
Minh Bạch vuốt dấu răng sâu cổ, đôi tay nắm chắc vòng eo thon gọn của thiếu nữ, không hề thông báo mà trực tiếp đâm vào.
Hang động đột nhiên bị dị vật xâm lấn mạnh mẽ. Chi Đạo bị cắm đến ngẩng cao cổ, nâng mông. Thiếu nữ trải qua một trận hoan ái vốn đã kiệt sức đang nằm liệt nghỉ ngơi thì lại bị một trận khoái cảm bỗng nhiên tràn tới khiến cô ngây ngất thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
Quá sâu, quá to.
Vách tường bị căng hết cỡ.

Bình luận

Để lại bình luận