Chương 87

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 87

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Hạ…”

Anh lại sờ soạng mạnh tay hơn, đang cảnh cáo cô: câm miệng.

Không biết qua bao lâu, nước mắt của Dịch Nhữ lại chảy ra, lại thấm ướt hai gò má đầy dấu nước mắt cạn khô bẩn thỉu.

Hạ Cảnh Chiêu buông cô ra.

Cơ thể Dịch Nhữ xụi lơ dựa vào thảm, trong cánh mông tròn trịa còn nuốt dương vật giả, Hạ Cảnh Chiêu rút thứ trong thân thể của cô ra, đi về phía phòng tắm.

Khi có tiếng động vang lên thì anh đã đi xa Dịch Nhữ được một khoảng, “Qua đây, tắm rửa.”

Dịch Nhữ kiệt sức.

Lúc trước lần nào Hạ Cảnh Chiêu cũng bế cô vào WC.

Ôi, bị anh bế đi WC là một chuyện vinh hạnh lắm sao?

Nếu mắt cô có thể nhìn thấy và đôi chân cô có thể đi lại bình thường, có cần tới Hạ Cảnh Chiêu không?

Dịch Nhữ cảm thấy không hài lòng nói nhận thức này, cô nhắm mắt lại, cố chấp không nghe lời anh. Chẳng bao lâus au, anh đã đi tới, sức mạnh như gọng sắt bấu vào cổ tay Dịch Nhữ, kéo cô về phía trước.

“Anh buông em ra! Anh sỉ nhục em như thế, không bằng giết chết em đi!”

Dịch Nhữ bị kéo vào phòng tắm, bị ném xuống sàn nhà lạnh lẽo, dòng nước lạnh lẽo dội thẳng xuống mặt cô, lạnh lẽo đến mức cô run rẩy. Tất cả những giãy giụa phản kháng lúc đầu gần như biến mất vì chất lỏng lạnh lẽo lẫn tiếng ho khan sặc sụa.

Sau khi cô không giãy nữa, Hạ Cảnh Chiêu mới điều chỉnh cho nước ấm lên, anh ngồi xuống tắm rửa cho cô.

Anh không còn dịu dàng như trước mà lại cực kỳ thô bạo, anh không dùng tay mà dùng bông tắm thô ráp chà xát lên người cô một cách máy móc, như đang chà lau một thứ đồ vật gì đó.

Lúc trước Dịch Nhữ được đưa vào bồn tắm, bây giờ lại tắm trên sàn.

“Em tự lau khô, tự ra ngoài đi, đừng để anh phải mời em.”

Giọng nói lạnh lùng khô khốc vang lên kèm theo chiếc khăn tắm phủ xuống đầu, Dịch Nhữ hoảng hốt trong nháy mắt. Đây là người bạn trai dịu dàng săn sóc lúc trước của mình sao? Anh hư biến thành một người hoàn toàn xa lạ. Dịch Nhữ không biết mình lau khô thân thể bằng cách nào, sau đó bò vào phòng ngủ ra sao. Cô tưởng là Hạ Cảnh Chiêu đã đi rồi nhưng không ngờ anh vẫn còn ở đó.

Dịch Nhữ vừa kinh ngạc nhận ra anh còn trong phòng, cô ngẩng đầu lên đã bị bóp cằm, nhét một viên thuốc vào.

Lại là loại thuốc này.

Cứ qua vài ngày là Hạ Cảnh Chiêu sẽ cho cô uống loại thuốc khiến cô thấy hứng tình, không ngoài dự đoán của cô, sau khi đút cô uống xong, Hạ Cảnh Chiêu lại bỏ đi.

Lần này Dịch Nhữ bừng tỉnh vì dục vọng dữ dội trong cơ thể.

Cảm giác đau đớn sưng tấy và ngứa ngáy trỗi dậy trong hoa huyệt trống vắng, Dịch Nhữ cảm thấy cơ thể cô nóng lên, ban đầu cô cứ tưởng mình bị sốt, sau khi hai chân cọ xát cảm nhận được cái ướt át dính nhớp ở nơi đó, Dịch Nhữ mới biết là mình khát khao.

Nhưng cảm nhận trong lần này khác hẳn những lần trước.

Thật ra từ lâu Dịch Nhữ đã nhận ra, lần nào Hạ Cảnh Chiêu đút cô uống thuốc, thân thể của cô cũng trở nên nhạy cảm hơn, càng ngày càng dễ cao trào.

Nhưng lúc trước, nó nằm trong phạm vi cho phép, còn lần này… cô phải miêu tả trải nghiệm này như thế nào đây?

Sau khi bị giày vò một lúc, huyệt thịt tự hé ra, co rút mấp máy, bắt chước động tác phun buốt dương vật, liên tục rỉ ra dịch dâm, khát khao muốn làm tình với người khác hơn bao giờ hết.

“Ưm…”

Hạ Cảnh Chiêu không đeo món trang sức hay thứ gì trói buộc trên người Dịch Nhữ, Dịch Nhữ lại quay cuồng dưới tấm thảm một cách mất kiểm soát.

Ngứa quá, ngứa chết mất, cơ ngứa ngáy như chui vào máu, từng tế bào kêu gào muốn bị cắm vào, cần gậy thịt lấp đầy.

Bình luận

Để lại bình luận