Chương 88

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 88

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Khó chịu quá.

Dịch Nhữ run rẩy ngồi xuống, cô vừa khóc vừa vứt bỏ sĩ diện, cắm ngón tay vào huyệt. Cô vừa nhét một ngón tay vào, vách huyệt lập tức nuốt lấy nó, Dịch Nhữ không kìm được đút ngón thứ hai, thứ ba vào trong.

Cảm giác nhớp nháp mềm ướt ở đầu ngón tay khiến Dịch Nhữ xấu hổ nhiều hơn, trong chốc lát, nước dâm phân bố ra càng nhiều hơn, Dịch Nhữ sốt ruột dùng tay mô phỏng động tác dương vật cắm rút, cô cắm ngón tay vào sâu trong vách huyệt, vô thức nghĩ tới cảm nhận khi Hạ Cảnh Chiêu chịch mình.

“A…”

Huyệt thịt chợt siết chặt, càng lúc càng đói khát muốn ăn gậy thịt.

Muốn bị chịch quá…

Suy nghĩ này hoàn toàn chiếm lấy đầu óc Dịch Nhữ, cô không thể suy nghĩ được gì, chỉ có dục vọng tràn lan thành công xâm chiếm lấy lý trí của cô.

Hạ Cảnh Chiêu đâu, Hạ Cảnh Chiêu đi đâu?

Dịch Nhữ điều chỉnh tư thế, dựa vào tấm thảm, một tay vẫn còn đang chọc vào huyệt, tay còn lại thì sờ soạng đầu vú. Cô tưởng tượng tới cảm giác sung sướng và đau nhức khi bị ngón tay thô ráp ma sát, cô cứ liên tục kêu rên, khẽ nhếch môi nhíu mày đê mê.

Khó chịu quá, khó chịu quá.

Nhẫn đâu rồi?

Dịch Nhữ nhớ tới vòng cổ, Hạ Cảnh Chiêu vẫn không cởi thứ này ra khỏi n cô, Dịch Nhữ giơ tay, cuối cùng chạm vào chiếc nhẫn trên vòng cổ.

Nhẫn ở đây… nếu cởi ra đeo vào tay thì tốt rồi. Tiếng xiềng xích va chạm vang lên liên tục, nhưng Dịch Nhữ không tài nào cởi chiếc nhẫn ra được, cuối cùng Dịch Nhữ cũng hoàn hồn, phải chiếc nhẫn này, là chiếc bị tháo ra kia.

“A… khó chịu quá…”

Dịch Nhữ nằm nghiêng trên thảm, cô kêu rên không ngừng, liên tục cho ngón tay vào hoa huyệt, thậm chí chất nhầy đã chảy ra khắp đùi làm ướt tấm thảm. Nhưng sau khoái cảm ban đầu, ngón tay dần không thể mang lại khoái cảm.

Hai mắt Dịch Nhữ đỏ ửng, cô cắn răng, thở hổn hển nâng mông lên, lắc eo vặn vẹo, lấy sợi xích bóng loáng thòng qua khe hở giữa hai đùi, ma sát lên miệng huyệt và âm đế.

Trong đầu cô có hai người đang giằng co.

Một người nói: dâm đãng quá, sao lại có thể dâm đãng như thế được, mau tỉnh lại đi, cô không thể như thế được, chắc chắn Hạ Cảnh Chiêu sẽ thấy được cảnh tượng này.

Người còn lại thì nói: có là gì đây, vốn dĩ đây chính là cô, rõ ràng là cô thích như vậy mà, hơn nữa đâu phải cô cố ý muốn như thế, cô bị ép mà.

Sợi xích đã bị chất nhờn làm ướt hoàn toàn, Dịch Nhữ quỳ dưới đất run rẩy, cô dâm đãng nâng mông lên, chất nhầy dục vọng và nước dâm mất kiểm soát cùng chảy xuống.

Sau khi giải tỏa được một chốc, dục vọng lại bắt đầu tăng vọt chỉ sau một phút, hơn nữa, cô càng lúc càng đói khát, lại cho ngón tay vào ma sát lần nữa.

Không, không được.

Tất cả cảm giác mà cô cảm nhận được bây giờ chỉ có giày vò, sao Hạ Cảnh Chiêu lại biết những chiêu trò gian xảo này chứ?

Nhưng trên thực tế, cô biết rõ đây chính là sự cao tay trong thủ đoạn tàn nhẫn và độc ác của Hạ Cảnh Chiêu, anh biết cách ép mình cam tâm tình nguyện – đó là đánh sập phòng tuyến trong lòng người. Trong không gian khép kín, bạo lực thể xác chưa chắc có thể phá hủy một người, nhưng nếu tấn công cả về thể xác lẫn tinh thần, chắc chắn Hạ Cảnh Chiêu sẽ thành công, chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

Cuối cùng Dịch Nhữ cũng gọi Hạ Cảnh Chiêu trong giây phút suy sụp.

“Ông xã, ông xã.. cứu em với…”

Không ai trả lời.

“Hạ Cảnh Chiêu… anh không thể đối xử với em như thế được…”

Không ai trả lời.

“Chủ nhân… chịch em đi, em xin anh…”

Cánh cửa mở ra.

Dịch Nhữ vẫn cảm thấy hơi xấu hổ trong chốc lát, nhưng sau khi giật mình ngây ra, cô lập tức lảo đảo đi về phía phát ra tiếng động, trên mông ướt sũng nước nhưng cô không qua tâm, không còn thấy ngại ngùng nữa.

Bình luận

Để lại bình luận