Chương 129

“A! Không muốn, em không muốn nữa, đừng nhúc nhích hu hu anh mau dừng thứ đó lại!”

“Ngoan, còn chưa tới cao trào, anh biết em nhất định sẽ thích mà.”

Nói rồi, lại cầm dòng điện trước ngực điều chỉnh lên một chút, cả người cô sắp ngã quỵ rồi.

Nước từ dưới tiết ra ngày càng nhiều, gần như sắp làm ướt cả ga giường, trên mông dính đầy nước dâm thủy khiến cô rất khó chịu.

Dòng điện trên ngực do kẹp chặt đầu vú, truyền đi khắp cơ thể, toàn thân bắt đầu không kiềm được mà run rẩy.

Cô chỉ muốn khóc nhưng cứ van xin, không biết mình đang cầu xin điều gì, nhưng mà khó chịu quá, không còn khó chịu do sự trống trải nữa, trong lòng tràn đầy rung động trước khi chạm đến bờ vực, thậm chí còn muốn nó rung nhanh hơn.

“Ư… cho em cho em, em muốn, em muốn hu.” Nhìn anh mà cầu xin, nước mắt đầm đìa.

Phó Hựu chỉ lo mà chiêm ngưỡng những chuyển động cơ thể tuyệt đẹp của cô, vặn vẹo mà muốn đạt được cực khoái, dùng một tay vuốt ve đùi cô, không ngừng vuốt ve hai bên nhạy cảm của cô, không kìm được mà kẹp chặt, không ngừng nói hãy cho cô.

“Em muốn gì?” Giọng anh quá khàn, nhưng ánh mắt lại si mê tột cùng, phía dưới đã cứng ngắc không gì bằng, căng cứng đau nhức, đến mức muốn bắn tất cả mọi thứ vào trong chiếc bụng của cô.

“Ư muốn anh, em muốn anh!”

Phó Hựu bóp chặt gậy rung, lúc muốn rút ra thì anh đột ngột đẩy vào trong.

“Á!”

Cô mở to đôi mắt mê li, sự kích thích sắp lên đến cao trào trong giây cuối cùng, nhưng nửa giây sau anh lại rút ra nhanh chóng, cảm giác trống rỗng đột ngột khiến cô tức đến phát khóc.

“Bà xã đừng vội, cho em ngay mà!”

Kéo cái quần xuống, cầm con cặc thẳng tắp mà thọc vào. Không chừa một khe hở nào, thậm chí còn dài hơn cả gậy máy rung kia.

Trước mắt một màu trắng, toàn thân cùng với sự co giật mà đạt đến cao trào, vẻ mặt mê li tràn đầy hưởng thụ, sắc mặt đỏ bừng giống như bị bỏ thuốc kích dục.

Người của phía trên còn lâu mới thỏa mãn, kéo mở kẹp đầu vú trên vú cô, nắm chặt lấy vú, nằm gần cổ cô, há miệng cắn một miếng, giọng nói gợi cảm thở dốc nói.

“Bà xã, bà xã anh rất yêu em, thật sự rất yêu em, đừng bao giờ rời xa anh, xin em, đừng bao giờ rời xa.”

Thứ bên dưới cô càng lúc càng nhanh, muốn chọc hết vào trong, cô có vẻ như mệt rồi ngủ thiếp đi, nhắm mắt lại rên rỉ thụ động từ trong miệng phát ra tiếng ư ư a a, đó đã là thứ thuốc kích dục tốt nhất với anh.

Sau mấy trăm hiệp, anh không nhịn được nữa, cắn mạnh một cái vào cổ cô, “Bắn cho em, tất cả đều bắn cho em! Nhất định không được rời khỏi anh, xin em đó!”

Phó Giang Giang cùng Phó Hân Hân lần đầu gặp người cậu này là vào năm lớp một, nghe nói cậu đã ở bệnh viện được sáu năm, nhưng cậu không khác gì một người bình thường.

Ngoài việc để tóc dài hơn những người đàn ông bình thường, cậu đối xử với bọn chúng rất tốt, cực kì tốt, điều này khiến bọn chúng tìm được niềm vui mới, thường xuyên tới bệnh viện tìm cậu chơi đùa.

Khương Nghị bây giờ rất hay sử dụng tiêu chuẩn kép, một giây trước cậu còn đang tranh cãi, chửi mắng bác sĩ của mình, một giây sau nghe nói bọn chúng tới, quay đầu lại trên mặt liền là tươi cười bộ dáng một người cậu ngoan ngoãn.

Bác sĩ kia trái tim nhỏ máu, dựa vào tường suýt chút nữa ói ra máu, giao tiếp với bệnh nhân tâm thần quả thực không được sống tốt.

Bác sĩ điều trị năm nay 29 tuổi, so với cậu lớn hơn một tuổi, dáng người cao ráo, rắn chắc, khuôn mặt anh tuấn, so với cậu một người đàn ông tóc dài thanh tú mà nói thì khuôn mặt cứng rắn của anh có lực uy hiếp hơn, cũng là thứ thu hút các y tá thích nhất.

Nhìn thấy hai đứa nhỏ đến, quấn lấy anh, muốn hỏi anh về tình hình của cậu ra sao.

Anh có thể làm gì? Nói anh mỗi ngày đến đây nổi điên, cùng cậu đánh nhau sao?

Bình luận

Để lại bình luận