Chương 100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khuynh Thành đau đớn thét chói tai, nước mắt không khống chế được liền trào ra, bắt lấy tóc của hắn dùng sức lôi kéo, hắn gần như đem thịt cô cắn đến rách nát, tiếng khóc chói tai phóng đại ở bên tai, chấn động màn nhĩ.

Không khống chế được xúc động bản năng quỷ hút máu, hắn mất đi lý trí, trái tim đang nhanh chóng luân phiên biến hóa, nhảy lên càng lúc càng nhanh, thế cho nên hiện tại hắn căn bản không biết chính mình đang làm cái gì, chỉ là nhắm ngay bả vai cô, hung hăng mà cắn xuống .

Khuynh Thành bị buộc phải tuyệt vọng mà khóc lớn, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà đen nhánh, trong tay nắm tóc của hắn lôi kéo, bả vai như muốn phế bỏ, một miếng thịt sắp phải bị cắn xé xuống .

Khóc lóc , nhưng sau đó lại cười, nước mắt rơi vào trong miệng, tiếng cười tái nhợt mà vô lực, vừa khụt khịt vừa cười còn vừa rớt nước mắt.

Lý trí Khôi Minh dần dần trở lại, nếm được mùi máu tươi trong miệng, vội vàng buông bả vai cô ra, làn da lúc này đã huyết nhục mơ hồ, thiếu chút nữa bị hắn cắn xé xuống .

Khuynh Thành còn đang cười, thanh âm –ha ha — dần dần suy yếu, cô ngã vào trên giường thân mình cứng đờ, chỉ nhìn mắt hắn, tựa như có điều biến hóa.

“Chị cười cái gì!” Khôi Minh bóp cổ cô, lực đạo dần dần thả lỏng, “Điên rồi sao? Hay là nên nói tôi cắn chị, sau đó đã kích thích dục vọng tính nô của chị rồi?”

“Cậu vĩnh sinh…” cô cười nói.

Khóe miệng Khôi Minh vừa lòng nâng lên, cúi đầu xuống nhìn cô, “Đúng vậy chị, tôi vĩnh sinh, tôi muốn chị vĩnh viễn đều ở bên nhau, vui vẻ không?”

“Vui vẻ.”

Còn không kịp chờ tâm tình hắn dần dần chuyển tốt, cô lại nói.

“Nhưng tôi sẽ không vĩnh sinh, đồ ngốc, tôi lập tức sẽ chết, Tiểu Minh, cậu còn phải vĩnh viễn vĩnh sinh .”

Độ cung khóe miệng hắn đang gợi lên dần dần thu lại , nhíu mày thần sắc nghiêm túc, “Chị đang tự mình nói bậy gì đó!”

Khuynh Thành chịu đựng đau đớn, đem tay đặt ở trước ngực chính mình , “Nơi này, trái tim là màu đen, đã sớm đã bị virus suy kiệt, tử vong cũng là chuyện sớm muộn, cậu còn không biết đâu, ma nữ sinh bệnh, cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm.”

Hắn nhớ tới chuyện cô không ngừng ho khan, không ngừng nôn ra máu, hương vị máu biến hóa năng lực khôi phục cơ thể cũng biến mất, thậm chí hắn chưa từng thấy cô sử dụng lại ma lực.

Sắc mặt Khuynh Thành quá mức trắng bệch, hai mắt vốn dĩ giống như yêu tinh , giờ phút này không chút ánh sáng linh động, nước mắt còn đọng ở trên mặt , tiều tụy vô lực bình ổn ý cười.

“Chị đã sớm biết có phải hay không!”

Khôi Minh bóp chặt cổ cô rống to, sắc mặt trở nên đỏ lên bạo nộ, “Chị đã sớm biết mình sẽ không trường sinh được nữa, có phải hay không!”

“Đúng vậy.” cô chậm rì rì đáp, “Tôi đã sớm biết, khi người đàn ông kia đem ngực tôi cắt ra tôi đã biết, bằng không tôi làm sao còn có thể sống mà đi ra khỏi cửa hàng kia.”

Hắn bị lửa giận lấp đầy đại não , lực trên tay càng lúc càng lớn, “Vậy chị vì sao lại không nói cho tôi biết! Chị cố ý không nói cho tôi biết, là muốn để tôi trường sinh, sau đó chị sẽ được giải thoát sao!”

“Khuynh Thành, chị là thật sự tiện, tiện nhân! Chị cố ý, đều là do chị i cố ý!”

Cô đã sớm muốn giải thoát khỏi sự trường sinh này ,mới suy nghĩ một chút cũng đã cảm thấy vô cùng vui vẻ, nhìn tay hắn đang bóp chặt cổ mình bỗng nhiên buông ra, như là nghĩ tới cái gì, vội vàng xuống giường muốn rời đi.

“Tôi biết cậu đang nghĩ gì, cậu muốn lại giết thêm một ma nữ lấy trái tim cho tôi ăn đúng không, đừng choáng váng Tiểu Minh, ma nữ sẽ không ăn ma nữ trái tim để vĩnh sinh, hai người bài xích, sẽ chỉ làm tôi chết càng nhanhu.”

Bước chân hắn dừng lại, cả người cứng đờ dừng lại ở tại chỗ, quay đầu, chỉ nhìn thấy dáng vẻ cô tươi cười thanh triệt, hắn hận không thể tiến lên trực tiếp bóp chết cô!

Bình luận (0)

Để lại bình luận