Chương 111

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 111

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Kinh ngạc nhìn những viên đá phiêu đãng ở không trung, ý niệm không thể tưởng tượng tới xuất hiện trong đầu, hắn vươn năm ngón tay, có ý muốn điều khiển những viên đá, không nghĩ tới lại thật sự thành công.

Mặc niệm làm nó rơi xuống mặt đất, giây tiếp theo liền nện ở trên mặt đất, đá mất đi trọng lực quay cuồng hai lần.

Mạch máu trên cánh tay càng ngày càng nhô lên, hắn không chịu nổi khát vọng trong nội tâm, răng nanh càng ngày càng bén nhọn, ôm lấy cánh tay trái của mình, hung hăng mà cắn xuống.

Răng nanh cùng máu thịt dung hợp, đau đớn chỉ là trong nháy mắt, thực mau, hắn liền nếm được hương vị tươi ngon .

Hương vị quen thuộc, đây là máu ma nữ, hắn đã từng cũng vô cùng muốn nếm thử hương vị này trên người Khuynh Thành.

Khát vọng nhắm mắt lại, hút càng ngày càng nhiều, thậm chí còn không quan tâm đến cảm giác đại não chính mình đang dần dần thiếu oxy, tốc độ máu chảy ra nhanh hơn, tốc độ hắn nuốt xuống cũng không theo kịp tốc độ chảy ra của máu.

Hình như hắn đã biết vì sao máu của mình lại thơm ngọt như vậy rồi, trái tim hắn chính là trái tim ma nữ cho nên cũng sẽ có ma nữ ma lực.

Yết hầu nhanh chóng nuốt xuống, điên cuồng hấp thụ, gân xanh trên cổ trở nên càng ngày càng nhiều.

Đột nhiên tầm mắt của hắn lóe lên vài tia sáng trắng chậm rãi buông ra cánh tay của mình, té xỉu ở trên mặt đất.

Thời điểm lại lần nữa tỉnh lại , hắn đang nằm ở trong phòng đen nhánh, trên giường còn có thể nghe được hương vị quen thuộc của Khuynh Thành .

Mở mắt ra, Vu Úy đang đứng ở một bên đang hướng trong miệng của hắn đút thứ gì đó, không chút do dự đẩy ra hắn trong nháy mắt .

“Ngươi cho ta ăn cái gì!”

Một lực mạnh thình lình đẩy ra trực tiếp làm hắn không kịp dự phòng mà té ngã ở trên mặt đất, đó là một cổ sức lực trống rỗng lại hữu lực, như là ma lực của ma nữ .

Phun ra đồ vật trong miệng, phát hiện là đường phèn.

Vu Úy ngồi dưới đất, biểu tình kinh ngạc nhìn hắn.

“Thiếu chủ, ngài ăn trái tim ma nữ cũng sẽ có ma lực sao?”

Nghe hắn nói như vậy, lúc này Khôi Minh mới phản ứng lại, vân vê đường phèn trong lòng bàn tay, chậm rãi nâng tay.

Cảm giác không thoải mái, ném đồ vật trong lòng bàn tay xuống.

“Đừng để ta ăn loại đồ vật ghê tởm này , cút đi!”

Vu Úy đỡ vách tường từ trên mặt đất đứng lên, nhìn hắn nói.

“Bước đầu phán đoán là do ngài mất máu quá nhiều nên té xỉu, trên cánh tay phát hiện dấu răng của chính ngài, thiếu chủ, thật sự không cần che giấu dục vọng muốn uống máu mà uống máu của chính mình, Vu Mã tiên sinh có máu nhận loại có thể giúp ngài.”

Mày hắn nhăn lại, ngữ khí tăng thêm không ít.

“Ta nói ngươi đi ra ngoài, cút đi!”

Vu Úy phục tùng cúi đầu đáp, “Vâng.”

Cửa phòng đóng lại, hắn ngã vào trên giường hô hấp dồn dập , bắt lấy quần áo trước ngực, xoay người ôm lấy chăn.

Hương vị thanh hương ập vào trước mặt, dùng sức ôm chặt chăn, liều mạng hút hương vị, muốn ngửi đến khi không còn mùi gì nữa vẫn khăng khăng ôm lấy chăn có ý niệm cảm thụ một tia hương vị cuối cùng.

Có thể ngửi được….. vừa nghĩ như vậy nước mắt liền rơi xuống, mất khống chế phát ra tiếng khóc nghẹn ngào .

“Khuynh Thành, ô Khuynh Thành.”

Nước mắt dù làm thế nào cũng không ngăn được, hắn khóc một lúc rất lâu, trong đầu đều là bóng dáng, vũ mị dụ hoặc của cô.

Váy dài màu đỏ lộ ra xương quai xanh xinh đẹp, dáng người tinh tế cao gầy, trong miệng cầm tẩu quay đầu , phun ra sương trắng mờ ảo .

Đôi mắt tựa như yêu tinh,cong cong mang theo ý cười , nhìn hắn gợi lên môi đỏ mê người , nhẹ giọng gọi ra cái tên chỉ thuộc về hắn.

“Tiểu Minh.”

Tiểu Minh…

Phanh!

Xe đột nhiên rung lên chấn động, cánh tay đang chống đầu bị trật lệch xuống, làm hắn bỗng nhiên từ trong giấc ngủ mơ bừng tỉnh, trừng lớn đồng tử đen nhánh, nhìn cảnh sắc hoàng hôn cô đơn ngoài cửa sổ xe .

Bình luận (0)

Để lại bình luận