Chương 140

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 140

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Con quỷ hút máu kia lộ ra ý cười dữ tợn, trên má cũng hiện ra gân xanh, dùng sức bóp cổ hắn.

“Ngươi đồ quỷ hút máu tạp chủng , cũng dám cùng thuần chủng như ta nói chuyện như vậy, nếu ta không hút được máu, vậy chỉ có thể uống của ngươi!”

Giữa mày Vu Úy nhăn lại, bắt lấy cánh tay hắn , “Không cần quá đáng, là các ngươi khiêu khích thiếu chủ trước !”

“Ta quản nhiều chuyện như vậy làm gì, ngươi chỉ là tạp chủng dựa vào điều gì mà mỗi ngày đều có máu uống, mà chúng ta phải chịu đói!”

Sức lực hắn thật lớn, đem Vu Úy hung hăng ấn để đè ở trên vách tường, móng tay thon dài cắm vào bờ vai hắn, cứ vậy bấm sâu mà chảy ra vết máu, hắn đau đớn dùng sức phản kháng, lại không ngờ quỷ hút máu kia lại không do dự mà cắn lên cổ hắn .

“Ngạch… A!”

Vu Úy kéo lấy quần áo hắn , đem hắn áo choàng xé rách , đau đớn ngẩng đầu lên, nghiêng đầu lộ ra đôi mắt được che đậy , đã không còn tròng mắt, bốn phía vết sẹo dữ tợn, khủng bố.

Tốc độ chảy của máu càng nhanh hơn, hắn không còn sức lực, ngã vào trên vách tường híp mắt, tay từ trên người hắn buông lỏng xuống, súc sinh kia liều mạng hút máu trong thân thể hắn , chỉ nhìn thấy càng nhiều quỷ hút máu cơ khát nghe mùi máu liền đi tới, đôi mắt màu đỏ tản ra hồng quang hưng phấn .

Thời điểm hắn tỉnh lại, trước mắt đen nhánh làm hắn tưởng rằng mình đã chết, ngay cả hô hấp cũng trở nên vô cùng mệt mỏi.

Bên tai vang lên thanh âm rung động vụn vặt , hắn quay đầu, thế nhưng lại nhìn thấy Khôi Minh đang ở một bên mài lưỡi dao, ánh sáng phản quang từ lưỡi dao chiết xạ với một tia ánh sáng duy nhất từ cửa sổ truyền đến, hắn rũ đầu, môi mỏng lạnh nhạt căng thẳng , đường cong sườn mặt cùng hàm lộ ra sắc bén.

“Thiếu chủ.”

“Đừng nhúc nhích.”

Trên cánh tay cùng mu bàn tay của Vu Úy cắm đầy truyền dịch quản, phía trên treo mấy túi máu, hắn nhìn qua thì đã biết, mình tránh được một kiếp.

“Nếu không phải ta kịp thời trở về, ngươi hiện tại đã sớm biến thành một khối thây khô.”

“Đa tạ ân cứu mạng của thiếu chủ .”

“Không cần cảm tạ, dưỡng thương cho tốt, máu mà ngươi đang truyền đều là máu trong thân thể của đám quỷ hút kia .”

Hắn chấn động, mở to hai mắt nhìn, cả người ứa ra mồ hôi, lại nhìn dao nhỏ trong tay hắn, trên lưỡi dao dính đầy máu.

Khôi Minh đứng dậy, đem dao nhỏ cắm ở trên bàn, “Ở đây đợi, đám quỷ hút máu kia cũng nên được quản giáo một chút, người của ta cũng dám động.”

Một lần nữa tộc quỷ hút máu thay máu, đem mười mấy quỷ hút máu cùng nhau biếm ra cung điện, hành động này, làm một ít quỷ hút máu vốn có tư tâm ngo ngoe rục rịch toàn bộ đều thu liễm lại không ít.

Vu Úy kéo thân mình mệt mỏi lên xe, tốt xấu cũng bảo vệ được một cái mạng, nhưng hắn lại không khỏi lo lắng.

“Thiếu chủ, ngài làm như vậy, quỷ hút máu bị biếm ra ngoài nhất định sẽ trả thù ngài, phải cẩn thận một chút mới được.”

“Trả thù ta?” Hắn cười, khinh thường khởi động khởi xe, “Mấy tên hèn quỷ hút máu cấp thấp này cũng dám trả thù ta? Trừ phi là cảm thấy mình sống quá dài.”

Vu Úy cúi đầu, yên lặng nuốt xuống lời lo lắng của mình.

Nhưng bọn họ vẫn là xem nhẹ năng lực trả thù của những con quỷ hút máu đó rồi, bọn họ vô cùng ích kỷ, càng sẽ không cam lòng nhẫn chịu lần sỉ nhục này.

Sắp đến thời gian tan học, Khuynh Thành cô đơn ngồi ở hàng cuối cùng, ánh mắt cô thường thường liếc qua cameras chính giữa trần nhà, sợ hãi sẽ có một đôi mắt ở phía bên kia đang nhìn chằm chằm cô.

Cho nên cô không dám cùng người khác nói chuyện quá nhiều, đặc biệt là người khác phái, chỉ nghĩ khi trở về sẽ bị trừng phạt như thế nào, tâm tình liền áp lực đến mức chìm xuống đáy cốc.

Tiếng chuông vang lên, cô cầm lấy cặp sách sớm đã thu thập xong, vòng từ cửa sau đi ra ngoài.

Bình luận (0)

Để lại bình luận