Chương 142

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 142

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Làn da hắn tái nhợt, vừa rồi uống được chút máu, dục vọng khiến cho đôi mắt hắn dần dần trở nên đỏ thẫm, cổ cùng cằm chậm rãi hiện lên gân xanh, cô biết loại phản ứng này, khi Khôi Minh xuất hiện loại phản ứng này , thường thường là lúc hưng phấn nhất cũng là lúc mất lý trí nhất.

Vì bảo mạng, cô không ngừng gật đầu, liều mạng áp chế ngừng tiếng khóc , “Đừng giết tôi… Cầu xin các người, đừng giết tôi.”

Vu Úy vội vàng cầm cặp sách chạy ra, “Thiếu chủ, chỉ phát hiện cặp sách rơi trên mặt đất, trên máy theo dõi thấy được hướng ma nữ tiểu thư bị bắt đi là chạy ra cửa sau , nhưng cửa sau không có cameras, tìm không thấy manh mối.”

Hắn nghe thấy mùi máu, đứng dậy vòng qua đi đến ghế điều khiển, “Có thể tìm được, lên xe.”

Vu Úy đóng cửa xe, vô cùng lo lắng, hắn sớm nên dự đoán được, đám quỷ hút máu kia sao có thể buông tha, trả thù thiếu chủ không được, cũng có thể xuống tay với người từ bên người hắn, nếu cảnh giác cao hơn một chút, ma nữ tiểu thư đã không bị bắt cóc!

Tốc độ xe đột nhiên tăng lên như bay, hắn vội vàng bắt lấy tay vịn, kinh hồn táng đảm nhìn người đàn ông ngồi trên ghế điều khiển , sắc mặt chìm vào đáy cốc , ánh mắt biến thành huyết hồng, nếu đã nghe thấy được mùi máu, chứng minh Khuynh Thành nhất định đã bị thương.

Súc sinh! Hắn muốn từng bước từng bước giết chết bọn họ, dám động vào một phân một li đến cô, thì phải để cho bọn họ biết cái gì gọi là sống không bằng chết, huyết nhục phải từng chút từng chút xẻo xuống cho đến chết .

Sắc mặt của hắn đáng sợ như thế , dục vọng giết người . Hô hấp Vu Úy cũng nghẹn lại khi nhìn thấy thần sắc này của hắ, tốc độ xe đã nhanh đến mức phong cảnh bên ngoài đã lướt qua một cách mơ hồ, thấy không rõ lắm, bên trong xe hàn khí mười phần, một tiếng thở mạnh cũng không dám phát ra.

Khuynh Thành bị bọn họ bắt đến một kho hàng không biết tên, bên ngoài tất cả đều là nhà xưởng cũ nát, nơi này đã sớm trở thành bãi phế tích, thời điểm cô ở tiến vào, nhìn đến một chỗ chất đầy thi thể động vật cao như đống đất , phía dưới còn chảy không ít máu.

Từ khi sinh ra đến bây giờ, cô chỉ thấy qua hai quỷ hút máu là Khôi Minh cùng Vu Úy, trong kho hàng lại có mấy chục người, lộ ra răng nanh dữ tợn đáng sợ, mặt đầy gân xanh, nhìn chăm chú vào vật phẩm, còn có một ít quỷ hút máu trong tay ôm thi thể mèo nhỏ gặm cắn hút máu.

Không khí trong kho hàng tràn ngập máu mùi tanh, Khuynh Thành nóng nảy lại sợ hãi, đôi tay bị trói ở sau người không thể động đậy, một đường bị túm ngồi lên trên ghế, trên đùi hai chân cũng bị cột vào ghế , một con quỷ hút máu lấy tới ống tiêm dùng một lần, xé mở đóng gói, cởi bỏ một cánh tay của cô.

“Ô không! Không cần!”

Cô lên tiếng thét chói tai, quỷ hút máu dao nhỏ chói mắt đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, thanh âm ác tàn nhẫn uy hiếp nói.

“Còn dám gọi bậy, hiện tại liền giết cô!”

Khuynh Thành hoàn toàn tuyệt vọng, liều mạng lắc đầu, “Không cần hút máu tôi, cầu xin các người, buông tha tôi, cái gì tôi cũng chưa làm, thả tôi đi, ô thả tôi đi.”

Phía sau truyền đến không ít tiếng cười, có mấy con quỷ hút máu đi tới quan sát phản ứng của cô.

“Ai nha, thật đúng là nhân loại nhát gan, đây là đồ vật Khôi Minh hao hết tâm tư nuôi lớn sao? Thật đáng thương, lưu lạc vào trong tay chúng ta .”

“Chật chật–, lớn lên còn khá xinh đẹp, cũng không biết hương vị thế nào, nhanh rút máu đi, chúng tôi đều đang chờ máu để uống.”

Quỷ hút máu cầm ống tiêm ngồi xổm xuống, một đầu khác gắn với một ống dẫn vẫn luôn kéo dài đến cái chai cách đó không xa , khuôn mặt nhỏ ngẩng đầu khóc nghẹn, dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ.

“Muốn trách thì trách cô sinh không tốt, cố tình bị Khôi Minh nhìn trúng, hắn không cho chúng tôi máu uống , chúng tôi đành phải từ trên người của ncô rút lấy.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận