Chương 155

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 155

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Nôn ——”

Khôi Minh không ngừng nhấc đầu cô lên, lại lần nữa đi xuống dùng sức áp xuống, bị tình dục làn tràn khắp đại nào hắn không chút nào màng đến hậu quả, Khuynh Thành tuyệt vọng, đôi tay chống đỡ đầu gối, nắm chặt thành nắm, thời điểm còn tưởng rằng mình sắp chết, trong miệng bị từng luồng tinh dịch tanh đục phun vào.

Không cần hắn nói cũng biết phải làm thế nào, sau khi nuốt xuống liền khụ khụ đến tê tâm phế liệt, trên tóc cũng dính tinh dịch, Khôi Minh ấn đầu cô xuống gần sàn nhà.

“Trên mặt đất cũng phải liếm sạch sẽ cho tôi.”

Khuynh Thành ngậm nước mắt làm theo, vươn cái lưỡi cuốn tinh dịch lên nuốt vào trong bụng.

Tiểu Minh không cho cô ăn cơm, trừ bỏ tinh dịch, hai ngày qua đi, cô chưa từng được ăn một lần nào.

Chỉ có thể nhân lúc hắn ra cửa mới có thể lén lút mở của phòng ra, đi vào trong phòng bếp tìm thức ăn, mấy tháng qua đi, tủ lạnh đã sớm trống không, cái gì đều không có, cô thật sự rất đói, trong bụng còn có một sinh mệnh cần hấp thụ dinh dưỡng.

Khuynh Thành tìm kiếm mọi nơi nhưng trừ bỏ túi lại máu thì không có bất cứ thứ khác, cô sắp đói mà khóc, quỳ trên mặt đất, hòm giữ đồ ôm trong tay bị buông xuống, buồn bã vuốt đôi mắt.

Lúc cô đang suy xét có nên uống một túi máu hay không , ca một tiếng, cửa mở ra.

Khuynh Thành trợn tròn đôi mắt, hoảng sợ quay đầu lại nhìn.

“Ai cho phép em ra ngoài!”

Khôi Minh bước qua , trong tay vốn dĩ đang nắm chặt nguyên liệu nấu ăn mới vừa mua trở về , nay đã buông xuống rơi trên mặt đất.

“Ô em quá đói bụng, thực xin lỗi Tiểu Minh, là em quá đói bụng, không cần đánh em, không cần!”

Cô sợ hãi hướng về phía bên trong quầy trữ thức ăn có rúc, nhưng dù trốn cũng không thắng nổi ma trảo của hắn , túm lấy cánh tay non mịn của cô một đường kéo đến phòng ngủ.

Lục tung, hắn tìm được một sợi dây thừng, một đầu cột vào mắt cá chân cô, một đầu khác cột ở chân giường .

Chân ngọc bị nắm chặt ở trong tay hắn, Khôi Minh ngước mắt chịu đựng tức giận, cô nhát như chuột cuộn tròn, run rẩy che bụng đang mang thai của mình rúc về phía sau, trên lông mi dày rậm còn dính nước mắt, oánh quang lập loè.

“Sợ hãi như vậy sao?”

“…Sợ.”

Xác nhận chân đã bị trói chặt, hắn mới đứng dậy, “Tôi đã nói rồi, trước khi đứa nhỏ này sinh ra không cho phép đi ra ngoài, chỉ cần em biểu hiện tốt tự nhiên sẽ có cơm ăn, dám vi phạm mệnh lệnh của tôi, liền chờ đói chết đứa bé trong bụng em đi.”

“Ô, ô.”

Hắn lạnh nhạt cúi đầu xuống nhìn cô, thân hình nhỏ xinh, rúc thành một đoàn, trên mặt ngậm nước mắt thống khổ, vú có lẻ bởi vì mang thai mà lớn không ít, hai chân kẹp chặt, loáng thoáng có thể nhìn thấy hoa viên bí mật ở trung gian .

Hắn sợ tính dục của mình quá độ không khống chế được liền mở cửa đi ra ngoài nấu cơm.

Khuynh Thành rất sợ đói, cũng phá lệ nghe lời hắn, cho dù ăn không hết cũng phải buộc mình ăn xong, thời điểm hắn nói muốn chịch cô , cô cũng không dám phản kháng, sợ hãi về sau sẽ không có cơm ăn.

Khóe môi còn dính hạt cơm bị hắn liếm sạch sẽ, tự tách hai chân mình ra, tay hắn thực ấm áp, xoa ở môi âm hộ, Khuynh Thành nằm ở trên giường, ánh mắt có chút dại ra nhìn trần nhà, cho đến khi ngón tay cắm tiến vào, cô theo bản năng che bụng lại.

“A…”

“Mới một cái ngón tay mà thôi, liền tao như vậy sao?”

“Không, không phải.” Khuynh Thành ngậm nước mắt, thấy hắn cởi quần áo, sau khi giơ hai châncô lên tách ra, dương vật liền dán lên lồn dâm phấn nộn, xúc cảm lửa nóng làm cô thực sợ hãi.

“Tiểu Minh, em mang thai…”

“Thì sao? Cầu tôi đừng chịch em?”

Thanh âm hắn tối tăm, “Đứa bé bị chịch chết thì liền chết, xem embiểu hiện như thế nào, đừng ở trên giường chọc tôi tức giận .”

“Không, ô sẽ không chọc anh tức giận, cầu xin anh nhẹ một chút, không cần chịch chết em bé.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận