Chương 111

Ba~ Dương vật của Thẩm Thư Lạc vừa rút ra, tinh dịch còn chưa kịp trào tới đã bị gậy thịt của Phó Hi chen vào.
“Tên cơ hội!” Tiêu Nhạc mắng thầm một tiếng, hôn một cái thật kêu lên vú lớn, đẩy Thẩm Thư Lạc ra.
Thẩm Thư Lạc vốn trụ nâng cả người Lâm Tiêu Tiêu nên khi bị mất đi chỗ dựa, liền sống chết bám lấy người Phó Hi đằng trước, bàn tay vô thức bóp chặt căn dương vật của Lâm Bạch Thuật, khiến hắn sướng đến suýt bắn cả ra.
“Đúng là thiếu đàn ông không được mà. Vội vã lao vào lòng anh thế sao?”, giọng nói trầm ổn của Phó Hi mang theo tia trêu ghẹo. Đồng thời hắn trầm eo, ra sức tiến công, khiến cô thét lên, không thể nào trả lời.
Nghe vậy, Tiêu Nhạc càng thêm nóng đầu, hắn bẻ cánh mông lộ ra hậu huyệt ngập nước, chậm rãi đút dương vật của mình, Lâm Tiêu Tiêu choáng váng mà phối hợp vặn vẹo khởi vòng eo.
“Hừm…. chặt quá….. Tiêu Tiêu thả lỏng…. anh không di chuyển được!” Tiếng rên rỉ của Phó Hi truyền vào tai cô, khiến cô rơi thêm cả đống nước xuống.
“Bảo bối…. sao có thể nhiều nước đến vậy….. bị chơi nhiều lỗ thích sao?” Đẩy được cả cây dương vật vào lỗ sau, Tiêu Nhạc thích ý than thở.
Phó Hi dần dần hạ độ cao xuống, nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất, đẩy mông cô lên cao cai làm Tiêu Nhạc phía sau ra vào càng thêm thông thuận. Chỗ giao hợp của ba người văng bọt trắng xoá, dâm tiện cực kỳ.
Tiêu Tiêu sướng đến muốn hỏng, cô hưng phấn dùng tay bắt luôn dương vật đang có tư thế ngẩng đầu của Thẩm Thư Lạc, hai tay hai cây gậy thịt lớn loát lên loát xuống.
“A…. a….. chậm chút…… bị cắm muốn hư …… a….a…..”
“Hừ, chậm thì em còn sướng sao? Hả?” Mỗi âm tiết hắn thúc sâu vào lỗ hậu khiến cả người cô run rẩy.
“Miệng nói chậm, mà sao hút mạnh vậy? Muốn hút anh bắn luôn sao?” Phó Hi ác ý nhéo nhéo núm vú sưng hồng của cô.
“Em gái, anh dặn em không được nói dối mà, phải phạt!” Kiềm chế nãy tới giờ, Lâm Bạch Thuật đem dương vật đang căng trướng không chịu nổi nhét vào cái miệng đang hé mở kêu dâm của cô.
Hương vị nam tính của đàn ông xộc thẳng lên mũi, Lâm Tiêu Tiêu ngay lập tức dùng lưỡi cuốn lấy, vuốt ve lên xuống không rời.
“Em gái, ngon sao? Ăn dương vật của anh trai có ngon không?” Âm thanh của Lâm Bạch Thuật càng khiến cô hưng phấn, mút mạnh mấy cái khiến hắn thở gấp liên tục.
Tiêu Nhạc từ phía sau hung hăng mà xỏ xuyên qua cô. Phó Hi cũng không chút yếu thế đẩy nhanh tốc độ. Tiếng thân thể bạch bạch lan tràn, tiếng suýt xoa của nam nhân cùng tiếng rên rỉ nhỏ vụn của nữ nhân khi đang bị cắm dương vật vào miệng, một khung cảnh dâm loạn không sao tả xiết.
Sau khi bị hai cây gậy thịt lớn thọc vào rút ra liên tục hơn trăm cái, Lâm Tiêu Tiêu lực bất tòng tâm mà thả lỏng thân thể. Đường đi bị quy đầu cọ xát đến nóng lên, vách tường thịt lần lượt đẩy mở thật mạnh, chỗ sâu nhất cũng bị hai cây thay phiên đâm chọt.
Thẩm Thư Lạc ghé sát gậy thịt vào vú lớn tìm an ủi, bầu vú ngẫu nhiên cọ qua cọ lại theo động tác của hai người bên dưới, không cần hắn tốn chút tí sức nào mà cũng đầy khoái cảm.
“A…….Không được…”
“Em gái, răng em cắn trúng gậy thịt của anh rồi”
“Không được niết nơi đó…A~……”
“Bé dâm đãng, ngoan! Thả lỏng chút, huyệt dâm muốn bấm gãy gậy thịt”
“A~….. muốn tiểu…..”
“Bảo bối, đừng nhịn, tiểu cho anh xem đi”
“Aaa~……”
Âm tinh phun tung toé xuống bụng Phó Hi mang theo cỗ hương khí mị hoặc. Hắn cùng Tiêu Nhạc, hai người trước sau ăn ý đẩy nhanh tốc độ, buông thả dục vọng, bắn đầy vào bên trong cơ thể Lâm Tiêu Tiêu.
Lâm Bạch Thuật cũng gầm lên một tiếng phóng từng đợt nùng tinh từ hai trứng của mình vào miệng nhỏ của Lâm Tiêu Tiêu.
Trên cả người cô nhớp dính đầy mồ hôi lẫn tinh dịch, khuôn mặt còn chìm trong cao trào chưa thoát, mắt Thẩm Thư Lạc cũng đỏ lên, gằn một câu “Bà xã, em thật đẹp!”, rồi đem dục vọng của mình phóng thích, tinh dịch trắng đục kiên trì bám trên hai núm vú, chậm rãi chảy xuôi….
【Ngoại truyện Doãn Xuyên】
Doãn Xuyên không ngờ lại trùng hợp gặp lại Lâm Tiêu Tiêu trong thành phố Z. Sau khi nhìn thấy sự kiện ba người trong nhà Lâm Tiêu Tiêu, hắn đã hạ quyết tâm, không muốn tiếp tục đoạn tình cảm đau đớn này nữa. Điền nguyện vọng vào một trường lớn học ở thành phố Z và chuyển đi.
Lần này, bên cạnh Lâm Tiêu Tiêu không chỉ hai người đàn ông mà là tận năm người. Hai trong bốn tên đàn ông thì hắn biết mặt, còn lại hai người và một cậu nhóc kháu khỉnh nữa. Đó là con của cô ấy sao? Vậy những tên kia là ai? Hai tên mà hắn từng nhìn thấy cũng ở đó, tức đều là đàn ông của cô sao?
Cậu nhóc ước chừng mới hai ba tuổi, mặt mày thanh tú đang kéo áo của Tiêu Nhạc đòi mua kẹo que, Lâm Bạch Thuật thì giả mặt quỷ lôi kéo sự chú ý của cậu nhóc thoát khỏi gian hàng đầy màu sắc. Lâm Tiêu Tiêu cùng Thẩm Thư Lạc đang bàn luận nên mua loại rau này tốt hơn hay loại rau kia tốt hơn. Phó Hi với khuôn mặt không biểu tình đẩy xe hàng đứng đợi, như ồn ào hai bên không hề liên quan gì tới hắn.
Phó Hi là người đầu tiên chú ý tới sự tiếp cận của Doãn Xuyên. Không chỉ nữ giới có trực giác mà nam giới cũng vậy, tựa như cảm thấy nguy cơ xâm phạm lãnh thổ. Đôi mắt hắn lạnh băng chiếu xuống cái tay đang giơ ra của Doãn Xuyên.
“Chị Tiêu Tiêu, được gặp lại chị thật vui!” Đôi mắt nâu nhạt ánh lên sự vui vẻ.

Bình luận

Để lại bình luận