Chương 53

Vừa uống sữa vừa cắm vào tiểu huyệt dâm đãng.
***
Lúc Nghiêm Miểu Miểu ngồi ở nhà xem show truyền hình buồn cười ngặt nghẽo thì bụng quặn từng cơn, cô ôm bụng vội nhổ miếng cánh gà trong miệng ra: “Xán Xán, em đau bụng…”
Lâm Xán đang chuẩn bị bữa tối trong bếp nghe thấy thế sợ quá cuống quýt chạy ra, dáng vẻ bình tĩnh trước nay của anh bây giờ bị gương mặt nhăn nhó của cô làm cho vỡ vụn. Anh ôm cô đi ra khỏi cửa, lúc lên xe rối loạn cũng không quên cài dây an toàn cho cô, còn bản thân anh không muốn lãng phí thời gian nên không thắt, dù sao bệnh viện cách nhà cũng có hơn chục phút.
Anh gọi điện cho cha mẹ hai bên, sau đó thay trang phục cách ly đi vào phòng sinh với cô, anh nghe Nghiêm Miểu Miểu la hét hai câu trong không gian yên tĩnh, chỉ mấy phút ngắn ngủi thì có một hộ lý ôm đứa bé kháu khỉnh trắng trẻo đi ra, cười cười chúc mừng anh: “Chúc mừng, chúc mừng, Lâm tiên sinh có quý tử.”
Lâm Xán trợn tròn mắt, mới vào có mấy phút mà đứa con này của anh đã không chờ nổi rồi, đồng thời anh cũng thở phào nhẹ nhõm, Miểu Miểu không cần chịu nhiều đau đớn.
Từ chuyện này có thể thấy đứa bé này rất dễ nuôi… đối với chuyện này người vui nhất là Nghiêm Miểu Miểu, bởi vì dù cô có chơi đùa thế nào con trai cô cũng không khóc lóc mà vui vẻ chơi cùng mẹ.
Lâm Xán nhìn thoáng qua đứa bé đỏ hỏn như chú khỉ con, sau đó đi vào phòng sinh xem mẹ bé.
Nghiêm Miểu Miểu chọn cho con trai tên ở nhà là Đoàn mập. Càng ngày bé càng giống Lâm Xán, ngũ quan tinh xảo, ngọc thụ lâm phong, bé con dễ nuôi nghe lời, Nghiêm Miểu Miểu chăm con từng ly từng tý, đáng yêu mũm mĩm như củ ngó sen.
Lâm Xám vào phòng nhìn thấy Nghiêm Miểu Miểu ôm con trai trêu chọc gặm gặm cánh tay mập mạp của thằng bé, thằng nhóc lại chẳng khóc chẳng hờn khi mẹ nó làm thế, vẻ mặt còn cười hì hì khua tay khua chân, càng nhìn càng thấy đứa con trai này chẳng giống anh mà ngốc nghếch hệt mẹ nó.
Lâm Xán bất đắc dĩ xoa trán: “Bảo bối, em gặm nhẹ thôi.”
Nghiêm Miểu Miểu làm lơ Lâm Xán, “ngoàm” một tiếng rồi ôm lấy bé con xoa xoa tay nó: “Bé con nhà mình ngoan quá, so với bố nó thì đáng yêu hơn nhiều.”
Lâm Xám càng cảm nhận sâu sắc rằng từ ngày con trai anh sinh ra thì địa vị của anh giảm xuống, trong mắt người phụ nữ của anh chỉ có đứa con trai bảo bối của cô thôi.
Anh dựa vào cửa mỉm cười, nhìn vợ mình với con trai lăn lộn đùa nghịch, hai mẹ con giống nhau cười tít cả mắt.
Nghiêm Miểu Miểu cho con bú xong, vừa trở về giường nằm xuống đã bị Lâm Xán kéo vào, Lâm Xán nhắm hai mắt rúc vào ngực cô, một tay xoa nắn bên ngoài, một tay luồn vào trong áo vuốt ve da thịt mềm mại, môi anh cách áo ngủ hôn ngực cô: “Vợ ơi, anh cũng đói lắm.”
“Cứ như em có hai đứa con trai ấy?” Cô cúi đầu nhìn anh, vừa chạm tới ánh mắt của anh, “Cũng muốn mẹ cho con uống sữa.”
Hiếm khi Lâm Xán trêu chọc cô như thế, giọng anh khàn khàn gợi cảm mê người.
Mắt phượng của anh mê man, gương mặt hơi đỏ mang theo chút ngái ngủ, cực kỳ giống bé Đoàn mập đáng yêu của cô.
Trong phút chốc tình mẫu tử của Nghiêm Miểu Miểu dạt dào, cô tự xốc áo mình lên, lộ ra núm vú đỏ au khi nãy con trai vừa ngậm, trên đó còn vương nước, cô nâng ngực mình lên đưa tới trước miệng anh.
Lâm Xán nhìn bầu ngực lõa lồ cùng núm vú hồng lấp lánh nước, nhẹ nhàng mút mỹ vị ngon miệng, thực ra sữa mẹ cũng không có hương vị gì đặc biệt, chỉ hơi ngọt ngọt giống nước dừa.
Từ khi Nghiêm Miểu Miểu mang thang trừ bỏ lúc bắt đầu bị nghén, còn sau đó trở đi Lâm Xán chăm cô cực kỳ kỹ càng, tới khi ở cữ thì anh thuê người tới giúp, cộng thêm cha mẹ hai bên cẩn thận thăm nom, nên thân thể cô đẫy đà khỏe mạnh, sữa nhiều cho con trai bú tới trắng trẻo mập mạp.
Buổi tối trước khi đi ngủ cho con bú xong còn cho ông xã bú nữa, Đoàn mập nhà cô bú một bên là no bụng, chứ Lâm Xán nào biết thỏa mãn là gì, đã bú sữa là bú hai bên, cắn tới núm vú của cô đỏ bừng.
Sáng sớm tỉnh dậy anh cũng uống sữa lần nữa, có vài lần Nghiêm Miểu Miểu mơ mơ màng màng tỉnh ngủ thì thấy Lâm Xán đang chôn mặt vào ngực mình, xoa nắn cắn cắn ngực cô, anh so với con trai còn tự giác hơn nhiều.
Đôi khi cô bị trướng sữa khó chịu, lúc ấy cô sẽ vắt sữa ra chai, lần nào Lâm Xán cũng cầm tới công ty, có người hỏi thì anh bảo đấy là sữa đậu nành… vừa nói vừa nghĩ sữa đậu nành của vợ yêu uống ngon chết đi được.
“Chồng ơi, cắn nhẹ thôi.” Mỗi lần cho anh bú sữa đều bị cắn tới sưng đỏ núm vú, dường như anh muốn cắn đứt nhũ hoa của cô.
“Sữa của bảo bối ngon quá.” Anh nhả núm vú sưng đỏ run rẩy ra, dịu dàng dùng đầu lưỡi mát xa an ủi.
Khi bú sữa của Nghiêm Miểu Miểu, chuyện sảng khoái nhất là có thể vừa bú sữa vừa cắm vào tiểu dâm huyệt của cô, rút chọc 1 lần lại mút sữa một lần.
Cũng có thể nắm lấy bầu ngực hoảng loạn của cô, từng dòng sữa bị phun ra, anh há miệng nhấm nháp, thường thì anh tận hứng tới mức chăn giường hỗn độn ướt nhẹp, còn Nghiêm Miểu Miểu bị dính sữa từ tóc tới mặt mũi.
Hoặc là đem sữa bôi khắp người Nghiêm Miểu Miểu, từ da thịt tới tiểu huyệt, anh sẽ giúp cô liếm từng chút từng chút một. Anh cầm bình sữa tới tiểu nộn huyệt của cô, đổ tràn ra, sau đó cô dùng tay che lại không để sữa chảy ra, quỳ gối trước mặt anh, giống như đi tiểu, để anh uống chỗ sữa ấy, tay cô vừa bỏ ra thì sữa thơm ngọt ồ ạt trào xuống, quyện với dâm dịch tanh nồng, thành một mùi vị dâm mỹ cực điểm.
Bé Đoàn mập nhà họ sau 8 tháng liền cai sữa, thế mà cha bé còn chưa chịu cai, từ khi còn bé tới giờ, Lâm Xán mới lại có thể trải qua cuộc sống ngày ngày uống sữa, thực sự là không thể khen ngợi nổi.

Bình luận

Để lại bình luận