Chương 66

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 66

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Anh bỏ thuốc cô là chuyện bình thường, có lẽ anh đã hình thành thói quen nên không cho rằng việc đánh thuốc mê người khác là việc sai trái gì.

Nhưng anh không sợ xảy ra chuyện, không sợ làm tổn hại thân thể người khác sao?

Cho dù có là bác sĩ thì cũng không thể sử dụng thuốc một cách bừa bãi như thế.

“Lo lắng cho cô ta như vậy thì em nên đuổi cô ta đi càng sớm càng tốt.”

Cho dù Nhan Niệm không thể tỉnh lại thì Diệp Chi vẫn không thể ở bên cạnh cô ấy làm ra loại chuyện này, cô nhẹ giọng nói: “Anh cắm vào rồi…. ưm… nên, nên đừng ở đây nữa… a…. chờ một chút…. a…..”

Cô đang nói thì Diệp Nam Phong không ngừng thọc vào rút ra.

Quả nhiên, sau khi biết người bên cạnh không thể tỉnh lại, giọng nói của cô cũng trở nên bạo dạn hơn nhiều, thậm chí còn nũng nịu cầu xin anh.

Diệp Nam Phong nhéo lấy núm vú cô nhắc nhở: “Mặc dù cô ta không thể tỉnh lại nhưng vẫn có thể nghe thấy động tĩnh xung quanh, cho nên mới có thể trả lời em. Chi Chi đoán xem ngày mai sau khi tỉnh lại, cô ta có nhớ được chuyện xảy ra hôm nay không?”

Diệp Chi nghe xong lập tức căng thẳng, âm đạo siết chặt dương vật anh, lại hạ giọng nói: “Anh hai, chúng ta đổi chỗ, đổi chỗ khác đi….”

Diệp Nam Phong cũng cảm thấy nãy giờ mình nghẹn đủ rồi, bên dưới không thèm rút ra mà cứ thế bế Diệp Chi từ trên giường lên, mặc kệ dương vật và tiểu huyệt dính chặt vào nhau. Anh vừa bế lên, thân thể Diệp Chi liền run nhẹ, hai chân cô móc chặt lấy vòng eo anh.

Bởi vì trọng lực nên tư thế này làm dương vật đâm vào sâu hơn, Diệp Nam Phong vốn dĩ rất thích tư thế thâm nhập sâu như thế này, vừa ôm cô bước đi vừa thúc dương vật đâm vào.

“A a…. ưm ~ ~”

Diệp Chi ở trước mặt Nhan Niệm vẫn muốn kìm nén tiếng rên, nghĩ rằng ít nhất cô có thể cầm cự cho đến khi anh trai bế cô ra khỏi phòng, nhưng không ngờ Diệp Nam Phong lại chơi xấu, đi chậm rãi từng bước một, bước một bước lại đâm một cái.

Dọc đường đi Diệp Chi không những không nhịn được tiếng rên rỉ mà còn lưu lại trên đường đầy nước dâm của mình, cô không rảnh quan tâm đến sàn nhà bị ướt, nhìn chiếc giường càng ngày càng xa, cách cánh cửa sau lưng cô càng ngày càng gần.

Còn chưa tới cửa, Diệp Nam Phong đã không kiềm được mà đè cô lên tường, dương vật đẩy nhanh tốc độ ra vào hoa huyệt cô.

“A…. anh hai…. ư ư…. đừng đâm…. ưm….”

Nãy giờ cô vẫn luôn kiềm chế khoái cảm, ở trước mặt bạn thân làm ra loại chuyện này đã là việc quá hoang đường rồi, cô không thể để cơ thể mình đạt cao trào ngay tại đây.

Chỉ còn cách vài bước nữa thôi….

Vài cú đâm nhanh của Diệp Nam Phong đã phá vỡ mọi kiềm chế của cô, làm tất cả khoái cảm tích tụ trong cơ thể cô dâng trào, dưới sự ra vào không ngừng của dương vật mà đạt đến cao trào đầu tiên.

Mỗi lần lên đỉnh, âm đạo Diệp Chi luôn co rút lại, nuốt chửng lấy gậy thịt của anh. Diệp Nam Phong thích loại cảm giác này, cho nên lần nào cũng đâm cho đến khi cô đạt cực khoái bốn năm lần trở lên mới chịu bỏ qua.

Anh ôm lấy cô gái nhỏ vừa mới cao trào rồi bước ra khỏi phòng, Diệp Chi lúc này cũng mặc kệ anh.

Đi đến phòng khách, Diệp Nam Phong đè cô xuống sô pha, ánh mắt Diệp Chi mơ màng không hiểu vì sao anh lại muốn ở chỗ này.

Anh bật hết đèn trong phòng khách lên, lúc này cô mới nhận ra phòng khách rộng lớn đến thế, trên chiếc sô pha bên góc tường, chỉ có hai cơ thể nhỏ bé của bọn họ đang vận động.

Ánh đèn chiếu rõ ràng từng đường nét khuôn mặt cùng cơ thể của họ.

Diệp Chi nhắm mắt lại: “Anh hai….”

Cơ thể của cô không ngừng nâng lên hạ xuống, mãi đến khi Diệp Nam Phong làm cả người cô ướt dầm dề mới chịu buông tha. Diệp Chi không nhớ mình đã bị anh làm bao nhiêu lần, cơ thể theo bản năng cuộn tròn trong lòng ngực anh trai, nức nở gọi anh.

Giọng nói mê mang gọi anh đã làm lòng anh mềm nhũn.

Anh có thể làm gì bây giờ?

Làm thế nào cũng không thấy đủ.

—-

Lúc tỉnh lại, tinh thần Diệp Chi còn hơi hoảng hốt, nhìn sang Nhan Niệm còn mệt hơn cả cô, cô ấy gãi đầu hỏi: “Chi Chi, tối qua cậu gọi mình à? Mình có cảm giác như nghe thấy giọng nói của cậu, nhưng cũng cảm thấy như ở trong mộng.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận