Chương 72

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 72

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Đuôi của con rắn kia đột nhiên xâm nhập vào giữa hai chân cô, quấn quanh một chân cô kéo sang một bên. Sau khi trói chặt, một cái đuôi khác từ bên dưới phân nhánh ra, tiếp tục quấn quanh chân còn lại của cô cố định.

Diệp Chi nhíu mày, hai chân bị trói chặt càng làm cô không thể nhúc nhích dù chỉ là một chút. Một cơn gió lạnh lướt qua giữa hai chân cô, có thứ gì đó lạnh lẽo chạm vào vùng kín, lạnh đến mức khiến cô phải hít hà một hơi.

Diệp Chi bị tiếng hít thở của mình đánh thức.

Lọt vào tầm mắt cô là một luồng ánh sáng chói lóa, một bàn tay nóng bỏng đang vuốt ve mặt cô, khuôn mặt trong video mấy ngày nay đột nhiên hiện ra trước mắt, Diệp Chi hoảng sợ mở to mắt, theo bản năng muốn lùi về phía sau, khi vùng vẫy mới phát hiện tay chân của mình đều bị trói bằng dây thừng, cố định vào bốn góc giường.

Mà lúc này, thân thể của cô đang trần truồng, thậm chí còn không có cả chăn, dưới ánh đèn sáng chói và cái lạnh của mùa đông, người cô run bần bật.

Khuôn mặt đẹp trai với tỷ lệ quay đầu đạt 100% khi đi trên đường, giờ phút này đã biến cơn ác mộng trở thành hiện thực. Ánh mắt tối tăm của Diệp Nam Phong nhìn cô và nói với giọng điệu lạnh lùng: “Tỉnh dậy đi, em gái của anh.”

“Sao anh lại ở đây? Hiện tại không phải anh đang ở bệnh viện sao?” Diệp Chi giãy giụa vài cái nhưng vô ích: “Ba mẹ ở bên cạnh, anh không được làm xằng bậy.”

Cô luống cuống, cho dù đã sớm chuẩn bị cho trường hợp thất bại nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Diệp Nam Phong, cô vẫn rất sợ.

Anh ấy rất giỏi giả vờ giả vịt, ngoài trừ lúc hai người ở riêng với nhau, còn lại anh đối với ai cũng biểu hiện ra dáng vẻ lạnh nhạt kia, cho dù có tức giận thì cũng không thể hiện ra ngoài.

Diệp Nam Phong nắm chặt lấy cằm cô: “Anh đã nghỉ việc lâu rồi, công việc bận rộn làm mỗi ngày anh chỉ gặp em thoáng qua, nhưng anh hai thì lúc nào cũng nhớ tới em.”

Diệp Chi sửng sốt: “Anh thật sự nghỉ việc? Anh đã vất vả mới có được vị trí đó….”

Cô thấy hoảng sợ hơn là tiếc nuối, anh ấy thậm chí từ bỏ cả việc mình yêu thích chỉ bởi vì cô không muốn, điều này thực sự không thể chấp nhận nổi!

Anh buông tay ra: “Anh làm công việc này cũng là vì em nói thích bác sĩ, nếu em không còn thích bác sĩ nữa thì tại sao anh phải làm tiếp?”

Diệp Nam Phong lấy chai thủy tinh bên cạnh ra đưa tới trước mặt Diệp Chi, bên trong đựng chất lỏng màu trong suốt: “Em có biết trong này là gì không?”

Diệp Chi bị mối quan hệ anh em loạn luân này vây hãm đủ rồi, cô không biết đó là thứ gì nhưng chắc chắn không phải thứ gì tốt. Cô đã kìm nén cảm xúc của mình lâu như vậy, sau khi trải qua cuộc sống sinh hoạt bình thường, cô càng thêm chán ghét hai tháng bị giam cầm kia, cảm xúc trong nhất thời bùng phát lên: “Diệp Nam Phong, anh không bình thường! Em đã nói với anh rất nhiều lần, cũng đã cho anh rất nhiều cơ hội. Chúng ta là anh em ruột, dù cho anh có làm gãy chân em thì sao chứ? Em thà cả đời này không gặp anh, cũng không muốn ở bên cạnh anh. Em sẽ nói với ba mẹ, để họ biết rằng anh không bình thường, và đưa anh đến bệnh viện tâm thần!”

Cô mắng một tràng, hận không thể giải phóng hết những cảm xúc bị đè nén bấy lâu nay.

Trước đây cô sợ đau sợ không nhìn thấy, nhưng hiện tại bị Diệp Nam Phong khống chế càng làm cô thấy ngột ngạt hơn. Anh cứ như vậy không màng đến quan hệ gia đình, cũng không sợ bị người khác phát hiện. Giống như cả thế giới của cô chỉ được có mỗi mình anh, công việc mà cô yêu thích, cuộc sống và bạn bè của cô, tất cả đều bị anh cướp đi.

Mặc dù tay Diệp Chi bị trói bằng dây thừng nhưng vẫn có không gian để hoạt động, cô nâng tay lên đánh Diệp Nam Phong.

Diệp Nam Phong không hề tức giận, anh mở nắp lọ ra, cầm ống nhỏ giọt bóp vào vài giọt nước, sau đó nhỏ lên núm vú của cô.

Sự kích thích lạnh lẽo khiến núm vú cô dựng đứng.

Ánh mắt anh lóe lên một tia sáng khác thường, giống như đang cố gắng đè nén sự hưng phấn trong lòng: “Chi Chi, anh hai rất thương em, cũng thích em như vậy mà sao em nỡ lòng nào mắng anh hai chứ?”

Bình luận (0)

Để lại bình luận