Chương 87

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 87

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Diệp Nam Phong đưa ngón tay lên, ấn mạnh vào hoa huyệt của cô.

“Uh ưm…. ư a….”

Diệp Chi cau mày, kẹp chặt hai chân, không nói được một câu hoàn chỉnh.

Cô hối hận vì lúc trước đã bỏ trốn, mỗi lần anh trai tưởng cô sẽ rời xa thì anh lại tiến thêm một bước.

Cô không ngờ Diệp Nam Phong lại coi thường nghề nghiệp của mình đến vậy, vì muốn cùng cô vui vẻ, anh có thể dễ dàng từ bỏ công việc bác sĩ của mình.

“Cơ thể của Chi Chi hiện tại quá ỷ lại vào anh. Lúc làm việc anh không thể ở bên cạnh em, Chi Chi khó chịu thì phải làm sao bây giờ?”

Anh đúng là một kẻ vô lại.

Diệp Chi quay đầu đi, không muốn nghe bất kỳ lời nói nào của anh nữa, nhưng cô vẫn phải trả lời anh: “Nếu không nhìn thấy anh hai… ừm… em sẽ không nghĩ tới nó nữa…”

Diệp Nam Phong tiếp tục di chuyển ngón tay xuống phía dưới, lấy ra hai ngón tay đút vào trong lỗ huyệt của cô.

Hai ngón tay cùng đút vào vẫn có hơi chen chúc, Diệp Chi cắn môi dưới, thở hển hển tiếp nhận sự xâm nhập của ngón tay.

Cũng may bên trong có co dãn nên không quá đau, chỉ có hơi căng một chút, Diệp Chi liếc nhìn cánh cửa: “Anh hai, có thể…. ư…. chờ ba mẹ đi vắng được không?”

Đôi mắt cô ươn ướt, khóe mắt và hàng lông mày đều ửng đỏ, lần nào cô cũng thể hiện vẻ mặt này, nhưng Diệp Nam Phong vẫn không thấy chán, càng nhìn càng thích, vì thế mà anh luôn trêu chọc cô.

Ngón tay anh đâm hời hợt hai cái, làm Diệp Chi không khỏi thở dốc, cô ưỡn người lên, chủ động tiếp nhận ngón tay anh.

“Em để anh làm bác sĩ thì chúng ta sẽ có ít thời gian rảnh rỗi hơn, còn phải canh lúc ba mẹ không ở nhà, vậy thì làm sao chúng ta có thể tiếp xúc được.”

“Có thể….” Diệp Chi nhượng bộ một bước: “Nếu anh tiếp tục làm bác sĩ, vậy….. em sẽ chủ động ở bên cạnh anh hai….”

“Lần trước em cũng nói như vậy, hình như Chi Chi rất thích *vẽ bánh.”

(*Vẽ bánh: ý nói vẽ ra những điều không thực tế.)

“Em, em quen rồi…” Hô hấp Diệp Chi càng ngày càng nặng, cô nói chuyện với vẻ lo lắng: “Nếu anh không phải bác sĩ, lúc em bị bệnh… ưm… còn phải đi khám bác sĩ…”

“Vậy thì đợi đến khi Chi Chi bệnh nặng đến mức phải nhập viện rồi nói sau.”

“Anh hai! A…”

Diệp Nam Phong rút ngón tay ra, thay vào đó là dương vật của chính mình, vừa đứng dậy liền đâm vào trong.

Anh vốn đã rất thành thạo những động tác này, còn Diệp Chi thì vẫn chưa quen với sự khó chịu. Cô vừa quơ tay quơ chân giãy giụa, vừa nhỏ giọng rên rỉ.

“Đừng… chỗ đó… Ha ah… đừng đâm vào chỗ đó…”

Dương vật vừa đâm vào liền đụng phải một vách thịt nhô lên, khiến Diệp Chi hưng phấn đến mức run rẩy cả người, tay cô không ngừng đấm vào ngực Diệp Nam Phong, nước mắt rào rạt rơi xuống.

Mãi cho đến khi dương vật đi vào thêm một đoạn nữa để né tránh chỗ đó, Diệp Chi mới miễn cưỡng hồi phục lại tinh thần sau cơn kích thích mãnh liệt.

Diệp Nam Phong gạt nước mắt cho cô: “Thì ra chỉ cần đụng vào nơi đó thì em sẽ không thấy đau khi anh đi vào nữa.”

Nói xong anh lại rút gậy thịt của mình ra rồi cố ý đâm vào chỗ cũ.

“Ha a…..”

Diệp Chi ngửa đầu ra sau, để lộ chiếc cổ đã ướt đẫm mồ hôi, âm đạo sưng tấy của cô bị dương vật của anh liên tục đè ép, khiến thân thể Diệp Chi trong nháy mắt đạt đến cực khoái, hoa huyệt siết chặt lấy gậy thịt Diệp Nam Phong vào trong và nuốt chửng.

Sau khi bị anh trai trêu chọc rất nhiều lần, cơ thể cô đã trở nên vô cùng mẫn cảm, chỉ chạm nhẹ một chút cũng có thể lên đỉnh.

Diệp Chi sau khi bình tĩnh lại thì thấy ấm ức, cô bật khóc nức nở.

“Anh hai….. hu hu…. đi ra ngoài đi….”

Cô nói với Diệp Nam Phong là không muốn, nhưng lại ở trước mặt anh đạt cao trào. Diệp Chi muốn tức giận cũng không còn sức để tức giận, thanh âm cô phát ra mềm mại và nhẹ nhàng, càng giống như làm nũng hơn.

Diệp Nam Phong cắm dương vật vào chỗ sâu nhất: “Nếu em không muốn làm nữa thì cứ để như vậy mà ngủ đi.”

“Em không muốn, anh mau rút ra đi!”

Dù sao cũng không còn gì có thể tệ hơn tình huống trước mắt nữa, cô không kìm nén mà cứ thế tức giận với anh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận