Chương 100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô nắm lấy nó và xoa nhẹ, miệng phát ra tiếng hừ rất nhỏ.

“Đau không?”

“Không…. Không đau…..”

Diệp Nam Phong hướng dẫn từng bước: “Lại xoa mạnh hơn một chút.”

Giọng nói của anh hơi kỳ lạ, Diệp Chi liếc mắt nhìn vào màn hình, có cảm giác như màn hình đầu bên kia hơi lắc lư.

Nghe được thanh âm này, cơ thể cô lại bắt đầu rạo rực.

Cô dần dần xoa mạnh hơn: “Có hơi đau.”

“Sữa lại sắp ra rồi, Chi Chi, khi không có anh bên cạnh mà sữa ra quá nhiều thì em có thể thử tự vắt sữa.”

Diệp Chi đặt đầu ngón tay lên núm vú đang rỉ ra sữa trắng và niết nhẹ, một dòng điện ngay lập tức chạy qua người cô.

“Ah….”

Núm vú của cô quá nhạy cảm, chỉ chạm nhẹ một chút cũng cảm thấy toàn bộ cơ bắp đều nhũn ra, không thể nhấc nổi người lên.

Cô nhanh chóng điều chỉnh camera quay lại mặt mình: “Em biết rồi….”

Giọng nói của cô trở nên dịu dàng hơn, xen lẫn một chút kiềm chế, quay trở lại ôm gối ngủ đã không thể làm thỏa mãn cô, đối mặt với anh trai trong màn hình làm cô không thể cử động, chỉ có thể cầu nguyện Diệp Nam Phong nhanh chóng cúp điện thoại.

Mà anh bên đó buông một tiếng thở dài nhỏ đến mức không thể phát hiện, màn hình đột nhiên hơi lung lay, sau đó anh khàn giọng nói: “Ngày mai anh sẽ qua sớm một chút để hút sữa Chi Chi, Chi Chi sẽ thoải mái hơn……”

Diệp Chi không nhịn được nữa, thò tay vào trong quần, ngón tay đặt lên nơi mà Diệp Nam Phong thích trêu đùa. Chỗ phồng bên dưới còn chưa kịp truyền tải sự hưng phấn ra ngoài thì Diệp Chi đã thấy đầu óc choáng váng, cảm giác nghẹn bấy lâu nay cuối cùng cũng có chút nhẹ nhõm, làm cô không kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ.

“Ah… ưm…”

Nghe được thanh âm của chính mình, cô vừa hưng phấn lại vừa sợ hãi. Diệp Chi nhìn vào camera, thấy Diệp Nam Phong cũng đang nhìn cô không chớp mắt, mà ở một nơi không thể nhìn thấy, cô gái nhỏ đang bí mật xoa nắn âm vật của mình. Cho dù biết anh trai sẽ nghe được, tay cô vẫn không nhịn được mà tiếp tục xoa xoa.

Cảm giác hưng phấn càng ngày càng tăng cao, cô không muốn anh trai nhìn thấy hành vi xấu xí của mình nên muốn cúp điện thoại: “Anh, bên kia của anh có hơi… ưm… lắc lư… Anh làm gì vậy? Có phải… ư… tín hiệu không tốt… hừ ưm….”

Diệp Nam Phong liếm môi: “Chi Chi làm gì thì anh làm nấy…”

Chẳng trách giọng nói của anh lại trầm và khàn như vậy, giống hệt như những gì cô nghe trước kia, quen thuộc đến thế nhưng cô lại không nghĩ theo hướng đó.

Sắc mặt Diệp Chi ngay tức khắc đỏ bừng, phản bác lại anh: “Em… em không có!”

Diệp Nam Phong bĩu môi: “Chi Chi sao lại phủ nhận nhanh như vậy? Hay là em đã biết anh đang làm gì?”

“Em, em…” Diệp Chi gấp đến mức ngừng tay lại, cảm giác trống rỗng đột nhiên ập đến, cô không còn tâm trí để suy nghĩ: “Dù sao thì, chắc chắn là anh… ưm… chắc chắn anh không phải đang làm chuyện gì tốt…”

“Vậy anh bú vú giúp Chi Chi là tốt hay xấu?”

Những lời này lại là một loại kích thích khác, đầu ngón tay của Diệp Chi không khỏi ấn mạnh vào âm vật của mình.

“A a… ưm…”

Cô đang làm nhiều việc cùng một lúc, nên trong lúc nhất thời không kiểm soát được giọng nói, camera cũng đang rung lắc dữ dội theo cơ thể cô.

Diệp Nam Phong hít sâu một hơi, cho cô thêm chất xúc tác, đợi đến khi cô yên tĩnh hơn mới tiếp tục: “Sao em không nói?”

Diệp Chi miễn cưỡng giữ được tỉnh táo: “Bị bệnh… không phải là chuyện tốt… ư…”

“Trướng ngực không phải là bệnh, nếu em cảm thấy thoải mái thì đó là chuyện tốt… Tuy ban đầu em không hiểu tại sao sẽ khó chịu nhưng chỉ cần cẩn thận nhào nặn, từ từ xoa tròn và nhấn vào nơi đó…”

Có phải anh ấy đang nói đến việc hút sữa ra không?

Có lẽ mọi phương pháp đều giống nhau, Diệp Chi thử chậm rãi xoa tròn, thăm dò cách thoải mái nhất, và dần dần trầm mê trong đó.

Khoái cảm lan ra khắp cơ thể cô, mà cô thì vẫn đang nhìn chằm chằm Diệp Nam Phong qua màn hình, như thể nhìn thấy khuôn mặt của anh sẽ khiến khoái cảm tăng gấp bội, cô thậm chí còn không biết rằng mình lại phụ thuộc vào cơ thể anh trai đến như vậy.

Bình luận (0)

Để lại bình luận