Chương 118

Anh tiếp tục hôn lên môi cô, phía sau lưng Diệp Chi là ban công, không còn cách nào lùi lại, xa xa là pháo hoa rực rỡ, trước mắt là mênh mông sương mù. Nụ hôn của Diệp Nam Phong càng ngày càng sâu, đầu lưỡi đảo quanh khoang miệng cô, tay anh từ vạt áo chui vào bụng nhỏ của cô vuốt ve.

Tay anh không hề lạnh, nhưng so với thân nhiệt Diệp Chi thì vẫn thấy lạnh, làm cô khẽ rùng mình, hô hấp càng trở nên nặng nề. Hai tay Diệp Chi đặt trên cánh tay Diệp Nam Phong, bụng nhỏ rất nhanh truyền đến cảm giác ngứa ngáy, sắc mặt cô càng ngày càng đỏ bừng.

Bàn tay to lớn kia tiếp tục hướng lên trên, chủ nhân của nó giờ đây đã đường đường chính chính mà dạo chơi trên thân thể cô. Hai người đều tình nguyện cho nên anh cứ thế lớn mật làm càn, trực tiếp chui vào áo ngực Diệp Chi, xâm nhập vào bộ phận mẫn cảm kia.

“Ưm ư….”

Đầu lưỡi Diệp Chi mềm nhũn, Diệp Nam Phong thừa dịp tiến vào khoang miệng cô, tùy ý càn quét, động tác dần trở nên điên cuồng.

Sau khi nhận ra Diệp Chi không còn cự tuyệt mình, Diệp Nam Phong mừng như điên.

Em gái đã chấp nhận anh, cô nguyện ý phối hợp với anh, cùng anh ở bên nhau và cùng làm chuyện *đại nghịch bất đạo.

(*Đại nghịch bất đạo: là một thuật ngữ trong đạo Phật, được dùng để chỉ việc làm đi ngược lại với đạo lý, những hành động không tuân thủ các nguyên tắc đạo đức và giá trị đạo đức của Phật giáo.)

Mặc kệ cuối cùng cô có lựa chọn thế nào, ít nhất hiện tại cô đã biết họ là anh em mà vẫn có thể chủ động, có thể thực lòng phối hợp với anh.

Diệp Nam Phong hôn đến mức cả người Diệp Chi đều mềm nhũn mới chịu buông môi cô ra, ngón tay cũng rời khỏi chỗ nhô cao kia: “Bây giờ còn lạnh không?”

Cô thở gấp nói: “Có hơi nóng…”

Anh bế Diệp Chi lên, ôm cô trở lại giường trong phòng, cởi áo khoác cô ra và tiếp tục hôn cô thật sâu.

Diệp Chi muốn ngồi dậy thì bị Diệp Nam Phong đè xuống, vừa rồi anh còn kiên nhẫn cạy răng cô ra, hiện tại đã biến thành một nụ hôn bá đạo. Đó là thứ mà anh am hiểu nhất, vừa lên giường anh liền để lộ ra bản tính thật sự của mình.

Diệp Nam Phong vừa cởi quần áo vừa luyến tiếc không rời khỏi môi Diệp Chi, đôi môi mà anh mong đợi bấy lâu nay, đến hiện tại cũng chưa nói ra điều gì mà anh không muốn nghe.

“Chi Chi, bên ngoài pháo hoa pháo nổ rất lớn, em có kêu to cũng không có ai nghe thấy.”

Diệp Chi làm gì mà kịp kêu, cô căn bản không có cơ hội chủ động. Trong lúc Diệp Nam Phong làm màn dạo đầu, cô thậm chí còn không có thời gian để thở, quần áo trên người trong nháy mắt cũng bị anh cởi hết xuống.

Đây là lần đầu tiên cô thấy dáng vẻ thiếu kiên nhẫn của anh.

Diệp Chi dùng tay che lấy bộ ngực căng tròn của mình, mà Diệp Nam Phong lúc này đã bò vào giữa hai chân cô, hôn lên đùi trong của cô.

“Ưm…. anh….. anh hai….”

Dù bên ngoài có náo nhiệt thế nào thì ba mẹ vẫn đang ở nhà, không chừng đến khi tiếng pháo đột ngột dừng lại, tiếng hét chói tai của cô sẽ bị nghe thấy.

Chẳng trách ba mẹ lại đề nghị hai người đến sống ở tòa nhà bên cạnh, do trúng dịp tết nên mới trì hoãn, ba mẹ quả nhiên là nhìn xa trông rộng.

Diệp Nam Phong giống như cố ý làm Diệp Chi hét lớn lên, anh liên tục kích thích chỗ mẫn cảm của cô, hôn lên háng cô một lát rồi tiến vào chính giữa.

Đôi môi ướt nóng bao phủ lấy âm hộ của cô, không chờ Diệp Chi hét lên, Diệp Nam Phong đã mút mạnh vào.

“Ha a….”

Diệp Chi cong người, dưới một loạt đòn tấn công bất ngờ và dữ dội, cô trực tiếp đạt đến cao trào.

Anh trai còn chưa buông tha cho cô, anh tiếp tục liếm láp xung quanh hạt đậu nhỏ rồi mút vào.

Cơn cực khoái của Diệp Chi còn chưa kịp lắng xuống đã phải chịu thêm từng đợt khoái cảm khác ập đến, cô đành phải khóc lóc xin tha: “Chờ…. chờ chút…. a…. em, em tới rồi…. anh hai…. a….”

Trên cơ thể cô như có vô số sợi dây, tất cả đều bị Diệp Nam Phong hút chặt, mỗi đầu sợi dây đều bị kéo căng hết mức, làm thế nào cũng không thể cắt đứt, ngược lại còn làm sợi dây càng bị kéo căng, gây nên cảm giác ngứa ngáy và không thể gãi được.

Bình luận

Để lại bình luận