Chương 571

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 571

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

570 Giang Đình nhìn bọn họ hôn môi 1
Gia tộc sau lưng Lục Nhất Hoài vĩnh viễn không có khả năng tiếp nhận một cô con gái của kỹ nữ, một cô gái dây dưa với lưu manh côn đồ không rõ, một cô gái trong miệng đầy lời nói dối, thận trọng từng bước lại tâm cơ. Hơn nữa cô dùng gì để ngăn cản, dùng xúc động trong chuyện tình cảm chỉ vẻn vẹn hai tháng của bọn họ?
“Lục Nhất Hoài, sao anh lại không đến sớm một chút chứ?”
Lời nói lặp đi lặp lại vọt đến đầu lưỡi, chỉ có mang theo tiếng khóc thút thít, không cách nào nói rõ một câu.
Đồng tử Lục Nhất Hoài co rụt lại, gương mặt cô đầy nước mắt, cứ như thế ngửa đầu nhìn anh ta.
Lâm Chi Nam hỏi anh ta vì sao không sớm một chút xuất hiện trong sinh mệnh của cô.
Cô bị người trong nhà ghét bỏ, lúc không cách nào sinh tồn, khi cô bị lưu manh dây dưa không thôi, ép mua ép bán, lẻ loi trơ trọi lén trốn ra khỏi huyện thành, cô ở khách sạn làm việc bị người ta ức hiếp quấy rối, lại không có cách nào lấy công bằng.
Cô thường xuyên sẽ nghĩ đến những cơn ác mộng đó.
Khi đấy anh ta ở đâu?
“Sao anh không một chút tìm tới em?” Môi Lâm Chi Nam run rẩy, nước mắt như ngọc trai cứ thế đảo qua vành mắt cô.
Lời này bảy phần thật, ba phần giả, Liên Thắng nhặt được thẻ sinh viên của cô, trừ khi trốn đến chân trời góc biển, nếu không sớm muộn gì cô và anh ta cũng sẽ trạm mặt.
Cô vẫn ôm lấy một tia chờ mong, cô hi vọng trong tương lai khi người đàn ông này phát hiện ra chân tướng có thể nhớ đến hôm nay… Cô thật sự muốn nói cho anh ta, cô đã lặng lẽ tiết lộ.
Lục Nhất Hoài không biết tâm tư của cô, nghe lời này, sắc mặt anh ta lại thay đổi.
Trong tìm người đàn ông giống như có một đám lửa đang cháy, ngọn lửa bùng lên, thiêu đốt ngực anh ta, khiến Lục Nhất Hoài cảm thấy mỏi nhừ và đắng chát.
Anh ta biết quá khứ cô trôi qua không tốt, nhưng cô lại rất biết ngụy trang, thật giả giống như trở thành một trang giấy, gió thổi là bay.
Cô không thèm để ý, bọn họ không cách nào để ý.
Trước sự đột nhiên trở nên yếu thế của cô, người đàn ông đau lòng đến tột đỉnh.
“Là Lục Nhất Hoài sai.” Anh ta thỏa hiệp, giọng nói mang theo dỗ dành.
Anh ta đưa tay nghiêm túc lau nước mắt cho cô, hầu kết lên xuống.
Lời nói phía sau bị cô chặn ở trong miệng… Cô hôn lên môi anh ta.
Cùng anh ta ở bên nhau, vốn đã ít ấm áp, Lâm Chi Nam cũng không cố tình gây sự bắt anh ta nhận sai.
Cô học động tác trước kia của anh ta, cắn môi anh ta.

Bình luận (0)

Để lại bình luận