Chương 584

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 584

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

583 Còn muốn chạy à 3
“Cho nên mấy hôm trước là con nhóc chết tiệt nào ồn ào muốn đến?”
Lâm Chi Nam đúng lý hợp tình đáp “Đây là lần đầu tiên anh quen biết em à, lần này còn tính là chậm đấy.”
Không cãi thắng được cô, Lục Nhất Hoài nghiến răng nghiến lợi, bàn tay to để để trên cổ cô, mang theo cảm giác lạnh buốt.
Vốn dĩ ý định của anh ta là một ngày cuối cùng ở Thượng Hải sẽ dẫn theo cô nhóc này đến vùng ngoại ô, đến công viên khu vực đầm lầy gì đó, cho chim ăn hoặc là ngắt mấy cành mai, buổi tối lại nằm trong ngực anh ta ngắm pháo hoa đầy trời.
Tiếp sau Lục Nhất Hoài phải đi thường trú, tất nhiên không thể mỗi ngày đều ở Đế Đô với cô.
Nói thật lòng, trước đó người đàn ông này không để bụng đến mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt gì đó, nhưng từ sau khi gặp được Lâm Chi Nam, cái gì cũng đều nghĩ đến, kết quả, so sánh giữa hai người, con nhóc này càng giống tra nữ hơn, chuyện đổi ý chỉ là trong một giây.
“Ôi chao, sao anh lại làm em lạnh như thế…” Cổ đột nhiên truyền đến cảm giác lạnh, Lâm Chi Nam tức giận muốn ầm ĩ với anh ta.
Lục Nhất Hoài cười giống như nắm chắc thắng lợi, một tay giống như đang xách gà.
Anh ta còn chưa nói gì, lại có tiếng chào hỏi truyền đến.
“Nhất Hoài?”
Hai người ngẩng đầu, cách đó không xa, một người đàn ông đứng bên cạnh xe thương vụ đang nhìn bọn họ, gương mặt chữ điền tự mang theo uy nghi, cho dù cười rộ lên cũng sẽ không bình dị gần gũi.
Ông ta nói “Đã nhiều năm không gặp cháu, cháu càng lúc càng có phong thái của cha mình.”
“Chú Đàm, đừng mà, nghe chú nói như thế, cháu chỉ thấy sống lưng lạnh toát.” Lục Nhất Hoài nắm tay Lâm Chi Nam đến gần, cười vài phần lưu manh “Ngoại hiệu ở bên ngoài của cha cháu bị người ta gọi còn ít sao? Mỗi người nhìn thấy ông ấy đều khép chặt đuôi lại chạy trốn, cháu đây không muốn giống ông ấy đâu.”
Đàm Chính nghe giọng điệu này của anh ta thì khóe môi cong lên.
“Nhưng thật ra là chú, khoảng thời gian trước xem tin tức mới biết được chú Đàm lại thăng cấp, năm năm thăng lên ba cấp, chỉ sợ có mình chú làm được, cháu còn chưa kịp đến chúc mừng.”
“Thằng ranh này, miệng lưỡi trơn tru,”
Lâm Chi Nam yên lặng đứng bên cạnh lắng nghe, nghe chú cháu bọn họ mỗi người một câu.
Cô càng nhìn càng cảm thấy người đàn ông trung niên mặc tây trang thật sự quá quen mắt, giống như từng gặp ở đâu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận