Chương 603

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 603

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

602 Lấy thân báo đáp 3
Lông mi dài giống như cánh bướm kích động, ánh sáng đan xen, càng nhìn gần càng thấy ngũ quan anh ta lập thể góc cạnh, hai tròng mắt u ám như mực, anh ta cong môi nói “Những thứ khác tôi cũng chẳng thiếu, không thiếu bữa cơm kia của cô, tiền của cô, muốn….”
Vừa nói anh ta đã cúi đầu, hô hấp nóng rực bức bách cũng theo đó mà đến, cùng với giọng nói khàn khàn của anh ta chui vào trong tai Lâm Chi Nam.
“… Chỉ có lấy thân báo đáp mới miễn cưỡng có thể.”
Tiếng tim đập thình thịch điên cuồng như mưa rơi, theo gương mặt tuấn tú của anh ta càng lúc càng đến gần trở nên áp bách, đầu Ôn Thời Khải hướng về phía Lâm Chi Nam.
Cô theo phản xạ nghiêng mặt, nhắm chặt hai mắt.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Nụ hôn kia lại không rơi xuống, Lâm Chi Nam đột nhiên ngước mắt, người đàn ông ở đối diện ngược sáng, không nhìn rõ cảm xúc trong đôi mắt đen của anh ta.
“Anh…” Cô khó thở.
Anh ta trầm thấp bật cười, nụ cười càng tươi hơn, độ cong trên khóe miệng lười biếng lại tùy ý.
Theo hơi thở phả vào cổ Lâm Chi Nam, cùng với l ng ngực người đàn ông như có như không chấn động.
“Ôn Thời Khải, anh tránh ra cho tôi ” Lại bị tên hồ ly này lừa, Lâm Chi Nam tức giận như muốn bốc hỏa.
Nhìn ra cô tức giận, trái lại Ôn Thời Khải không trêu cô nữa, tay chống lên sofa đứng dậy.
Cô cầm theo gối dựa dùng sức ném đi.
Người đàn ông nghiêng người né tránh nguy hiểm, ánh mắt mang theo ý tứ sâu xa nhìn Lâm Chi Nam.
Ý tứ kia chính là… Cô chính là đối xử với ân nhân của mình như thế ư?
Lâm Chi Nam không quan tâm, lại cầm thêm một chiếc gối dựa nữa, nổi giận đùng đùng ném đi.
Tên đàn ông chó mà này ba lần bốn lượt trêu đùa cô, thật sự là đáng giận.
Phụ nữ nổi cáu, lực phá hoại vĩnh viễn là số một, một chiếc gối đầu đập trúng khóe miệng Ôn Thời Khải, anh ta mất đi vẻ lễ nghi chu toàn như ngày thường, khẽ á một tiếng.
Lâm Chi Nam còn muốn ném tiếp.
“Được rồi, ngừng chiến.” Anh ta thấy thế bèn xua tay bảo, khóe môi mang theo vài phần bất đắc dĩ và thỏa hiệp “Xem như hòa nhau, ok?”
“Tính cả lần trước là hai lần, tôi không cần cảm ơn nữa.”
Gối đầu bị Lâm Chi Nam buông xuống, trợn mắt nhìn anh ta.
Ôn Thời Khải lại không nhịn được, bật cười một tiếng, nhìn thấy cô cáu lại nhướng mày khẽ cười.
Độ cong trên khóe môi anh ta thật lâu không mất đi, cùng với ánh sáng trong mắt, nhìn vô cùng lóa mắt.

Bình luận (0)

Để lại bình luận