Chương 630

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 630

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong phòng khách sớm đã bị bọn họ thu dọn thành phương thức kiểu Nhật, mười cái đệm ngồi vây quanh, mở tivi lên, rất có bầu không khi náo nhiệt đến cực hạn.
“Đúng rồi, mấy món ăn này là ai nấu thế?” Vương Lục chỉ vào hai đĩa đồ ăn chỉ mới qua mười mấy phút đã vơi đi hơn nửa.
“E hèm… Khoai tây xào thịt bò, cùng với trứng xào ớt xanh đều do Lâm Chi Nam làm.”
Anh ta ngạc nhiên nói. “Tiểu sư muội, không nghĩ đến em lại giỏi như thế, không thua gì món anh ăn ở bên ngoài.”
Lâm Chi Nam khẽ cười một tiếng.
Lời này người nói vô ý, người nghe cố ý, hai món được anh ta khen ngợi như thế, Lạc Dĩ Nhiên chỉ cảm thấy trên mặt mình bị vả một nhát, đau rát.
Nhìn phản ứng cố nén xấu hổ xen lẫn tức giận của cô ta, trong lòng Lâm Chi Nam mừng thầm, khóe miệng cũng nở nụ cười tà ác.
Mà một bên khác, đối diện với ánh mắt không rõ ý vị của Ôn Thời Khải, không biết người đàn ông kia đã nhìn cô bao lâu, đôi mắt màu nâu sáng rực có ý cười lưu chuyển.
Cô có chút sững sờ.
“Hương vị rất ngon.” Anh ta nói.
Quả thật là như vậy, người đàn ông kia ngoại trừ hai món này, mấy món khác cũng không đu.ng đến.
Khoảng mười phút trôi qua, khác biệt rõ ràng, ý cười trên khóe miệng Lạc Dĩ Nhiên gần như không duy trì được nữa.
Trên bàn phần lớn là sinh viên năm tư, đương nhiên nói chuyện xoay quanh chủ đề du học và công việc sau tốt nghiệp, trong đó tràn ngập mê mang với tương lai, Lâm Chi Nam cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe, thầm nghĩ con cưng của trời như bọn họ, thì ra cũng có lúc không chắc.
“Đáng tiếc giữa tháng năm Thời Khải phải quay về Mỹ.” Chu Nguyên thở dài. “Nếu không năm nay tốt nghiệp, học sinh ưu tú đâu thiếu được cậu ta.”
“Không sao, về sau tôi cũng ở Mỹ, thường xuyên đến Boston tìm cậu ta là được.” Vương Lục. “Thời Khải sẽ không đến mức không chào đón tôi đâu nhỉ, ít nhất cũng phải làm tiệc tiếp đón.”
Lon bia trong tay Ôn Thời Khải khẽ động, đuôi lông mày anh ta nhướng lên, trên dưới đánh giá Vương Lục. “Cậu ư…” Sau đó khóe miệng anh ta nhếch lên. “Nhìn tâm trạng…”
“Mẹ kiếp ”
Anh ta chuẩn bị rời khỏi Hoa quốc rồi hả?
Trong tiếng cười đùa của mọi người, trong lòng Lâm Chi Nam không biết là cảm nhận gì, có chút không nói rõ được, cũng không tả rõ được cảm xúc tự nhiên dâng lên của mình.
Nói như thế nào nhỉ? So với hai tháng trước chỉ vẻn vẹn cảm thấy tâm tư người đàn ông này thâm trầm, nhìn không thấu, sau một chuyến đến Thượng Hải, đối với anh ta, cô có thêm cảm kích.

Bình luận (0)

Để lại bình luận