Chương 637

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 637

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Đôi mắt đen của Ôn Thời Khải trở nên sâu hơn, rút ngón tay về lại một khoảng cách, tìm môi của cô hôn xuống, đầu lưỡi cứ như thế chậm rãi trượt vào trong miệng cô.
Chưa bao giờ trải nghiệm qua cảm giác thơm mềm ngon miệng này khiến Ôn Thời Khải ngừng lại một chút, thương tiếc xen lẫn cẩn thận từng li từng tí dọc theo răng môi của cô, đầu lưỡi liếm láp, mút hôn, yết hầu không ngừng lên xuống.
Ôn Thời Khải dùng sức ôm chặt cô, động tình ở bên miệng cô nỉ non. “Ôm anh ôm chặt anh…”
Hơi thở người đàn ông dồn dập giống như một cơn bão táp đột nhiên xuất hiện, Lâm Chi Nam ở trước cơn sóng gió này hóa thành đóa hồng chết chìm, gió táp mưa sa, không chỗ để trốn.
Trong tiềm thức cô hận không thể đẩy anh ta ra, chỉ ước gì có thứ cho mình dựa giẫm thoát đi tất cả.
Nhưng dưới sự hướng dẫn dịu dàng của người đàn ông, Lâm Chi Nam chăm chú nắm chặt áo khoác bên eo anh ta, giống như còn ngại không đủ an toàn, cô xòe mười ngón tay nghiêm túc ôm chặt eo Ôn Thời Khải.
Bọn họ gần như hai hợp làm một, Ôn Thời Khải dán bên môi cô, khàn khàn hướng dẫn từng bước. “Hôn anh, giống như anh làm vậy…”
Anh ta ngậm lấy đầu lưỡi của cô dùng sức mút vào, càng lúc càng dò xét sâu, múi đến lưỡi lại càng không biết thỏa mãn chui vào trong, gần như muốn nuốt toàn bộ người cô vào.
Có những lời nói trấn an ban đầu kia, Lâm Chi Nam giống như mê muội, hai tay dần dần hướng lên trên leo lên cổ anh ta, học theo anh ta hôn trả.
Giày cao gót giẫm lên giày trắng, thiếu nữ bị người đàn ông ôm chặt vào trong ngực, môi bọn họ dính vào nhau chặt chẽ không thể tách rời, đầu lưỡi quấn quanh nhau dây dưa, giống như không biết đủ, không ngừng dây dưa.
Không biết dây buộc tóc của cô gái đã bị Ôn Thời Khải tháo xuống lúc nào, toàn bộ mái tóc của cô xõa trên vai, năm ngón tay luồn vào tóc chậm rãi đi vào, nếu Lâm Chi Nam mở mắt nhất định có thể nhìn thấy trong bóng tối, ánh mắt đè nén lại ấn núp của anh ta trong bóng tối sáng rực nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt trong giây lát.
Ở chỗ hẻo lánh không người biết được, tiếng hôn môi của hai người càng lúc càng lớn, hòa với tiếng thở dốc và như có như không tiếng thở khẽ, giống như trong không khí có dung nham bốc lên.
Đợi đến khi hô hấp của thiếu nữ gần như không còn, môi anh ta nhẹ nhàng buông lỏng, dọc theo chóp mũi của cô đi lên, hôn lên mắt, lên mặt, lên cằm của cô, ôn nhu trấn an.

Bình luận (0)

Để lại bình luận