Chương 646

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 646

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong mắt anh ta không lộ ra cảm xúc gì, bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy chua xót và tuyệt vọng.
Chiếc vòng tay màu trắng ở trong cửa tủ phía sau lưng, Liên Thắng quay người lại, nhìn thấy ánh sáng lấp lánh từ chiếc vòng tay kia đập vào mắt mình.
Anh ta nghĩ đến vừa rồi cô nhìn chằm chằm vào chiếc vòng tay này, khi đó ánh mắt cô lóe lên đáng tiếc và lưu luyến, vô cùng giống như lúc trước cô nhìn lén bánh kem đến chảy nước miếng.
Liên Thắng lại nghĩ đến cô đột nhiên ngoái nhìn, sau khi nhìn thấy anh ta, toàn thân giống như dựng thẳng lông tơ.
Không biết vì sao một cảm giác đắng chát vọt lên cổ họng Liên Thắng, chát đến mức khiến anh ta căng chặt khớp hàm.
Đột nhiên sau lưng có người vỗ nhẹ anh ta.
Liên Thắng quay đầu nhìn.
“Anh chạy đến đây làm gì? Ba em nói để anh theo sát bảo vệ em, kết quả vừa quay lưng đã không thấy người đâu.”
Khách quan mà nói, vừa rồi hất hàm sai khiến, bây giờ lại mang theo chút nũng nịu của nữ sinh.
Liên Thắng không đáp, cũng không có biểu cảm gì, chỉ nhìn qua cô ta một cái rồi buông thõng tầm mắt.
Anh ta giống như đang nghe cô ta nói chuyện, lại càng giống như xuyên thấu qua cô ta nghĩ đến chuyện khác.
“Không phải à?” Đàm Diệu cố ý tức giận, mặt lạnh nói.
“Nếu như em bị người ta bắt cóc tra tấn đều là anh sai Là anh không coi trọng em.”
Nói xong còn nhìn về phía sau lưng Liên Thắng dò xét, một giây sau lập tức chú ý đến chiếc vòng tay kia, buồn bực nói. “Anh thế mà lại nhìn cái vòng này, chiếc vòng này quá đơn điệu, không có gì nổi bật ở triển lãm này, nếu như anh thích…”
“Đi dạo xong rồi hả?” Liên Thắng không có hứng thú nghe cô ta nói nhiều hơn, mặt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, dứt khoát nói thẳng. “Có thể quay về chưa?”
Anh ta vẫn lãnh đạm như trước, thậm chí dưới phần cằm kéo căng, đôi môi mỏng mím chặt lộ ra mấy phần xa cách, nhưng trong mắt Đàm Diệu lại là gợi cảm từ trong xương tủy, không nói được thành lời.
Cô ta lại nghĩ đến lần đầu nhìn thấy người đàn ông này, anh ta mặc một bộ đồ đen, ánh mắt thăm thẳm lại sắc bén, giống như một tên xã hội đen, biết được anh ta là người do Đàm Chính phái tới đi theo bảo vệ mình, Đàm Diệu càng tức giận hơn, trên dưới đều là sắc mặt không tốt.
Cô ta đối với Liên Thắng quái gở, thậm chỉ còn chỉ cây dâu mắng cây hòe, anh ta chỉ bình tĩnh nhìn thoáng qua cô ta một cái, mấy lần Đàm Diệu chột dạ nửa đường bỏ cuộc, người đàn ông ngay cả một biểu cảm cũng không có.

Bình luận (0)

Để lại bình luận