Chương 647

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 647

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Liên Thắng thường đứng bên người cô ta giống như một cây tùng, dáng người thẳng tắp mà kiên định, cơn gió nhẹ thổi đến, có đôi khi Đàm Diệu còn có thể ngửi được mùi hương trên người anh ta.
Tâm lý phản nghịch cô ta dần lớn lên, từ ban công lén đi xuống, lúc vô ý sẩy chân, sắc mặt thay đổi đột nhiên có bàn tay lớn ôm chặt eo cô ta, dùng sức xoay lại.
Cô ta va vào ngực Liên Thắng hai giây rồi buông xuống, cũng chính vào lúc này Đàm Diệu ngửi được rõ mùi vị trầm ổn nồng đậm mang theo nhiệt độ của anh ta.
Liên Thắng không nói nhiều, lạnh lùng như trước, cô ta lại càng bất mãn, giống như một con mèo đa nghi không ngừng cào vào lòng cô ta.
“Gấp cái gì? Em còn chưa đi dạo xong đâu.” Đàm Diệu bĩu môi nói. “Hơn nữa còn có mấy người bạn ở chỗ này, em còn phải xem tiếp.”
Liên Thắng cũng không lắng nghe xem cô ta nói gì, đi theo gật đầu. “Vậy cô cứ tự nhiên.”
Nói xong muốn vòng qua tủ trưng bày, đi ra khỏi phòng.
Người đàn ông hoàn toàn lãnh đạm như trước đây, Đàm Diệu càng nhìn càng tức, nhìn bóng lưng anh ta quát. “Dù sao em cũng không quay về, buổi tối em còn muốn tham dự tiệc, anh là do cha em phái đến bảo vệ em, em không về, cũng không cho phép anh đi.”
Rống xong mới nhìn rõ, anh ta cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi ra cửa.

Liên Thắng biết được bao nhiêu?
Trong vườn hoa rộng lớn phía sau Vương Phủ, nơi này được bố trí thành nơi trà chiều nghỉ ngơi của buổi triển lãm, rõ ràng có tiếng nhạc, trà bánh, tiếng người cười nói lại có một loại cảm giác như thời gian đứng im.
Cả người Lâm Chi Nam rét run, lời cảnh cáo vừa rồi của Liên Thắng vẫn còn văng vẳng bên tai cô, cô có loại cảm giác như rơi vào vách núi, cổ họng bị bóp chặt.
Không phải là cô chưa từng nghĩ đến mấy chuyện bàng môn tà đạo kia sớm muộn gì cũng bị người khác biết, nhưng thời gian cùng Lục Nhất Hoài đấu võ mồm ngọt ngào kia lại khiến cho cô gần như sắp quên đi quá khứ của mình, quên đi trước kia mình làm sao thận trọng từng bước tiếp cận Giang Đình, thậm chí vì kéo anh ta chia tay áy náy mà gián tiếp lợi dụng Đường Nhã Nam và Lục Nhất Hoài…
Nếu như bọn họ biết…
Trong lòng Lâm Chi Nam giật thót, giống như trong xương có hơi lạnh từ lòng bàn chân bốc lên, chỉ cần nghĩ đến Lục Nhất Hoài sẽ dùng ánh mắt khinh miệt thất vọng nhìn cô, không biết vì sao, cổ họng cô dâng lên chua xót.

Bình luận (0)

Để lại bình luận