Chương 666

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 666

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Diêu Phong cũng nói. “Đúng thế, người phụ nữ kia dỗ em trai cậu đến ngoan ngoãn, để cậu ta cam tâm cưới mình, lại khiến cho trong lòng ông bà nội cậu không có khúc mắc gì, thủ đoạn không đơn giản đâu.”
“Cho dù cô ta có thủ đoạn cao hơn cũng không bay ra được lòng bàn tay của phật như lai.”
Mặc dù là sự thật, nhưng Lâm Chi Nam không quá thích giọng điệu của những người này, nếu con gái nhà người ta có thể chọn lựa cũng sẽ không đến chỗ mặc người ta chọn làm việc, làm sao đến bên miệng bọn họ là thành một thứ thua kém cả hàng hóa.
Trong lòng Lâm Chi Nam khẽ động, nghiêng đầu nhìn Lục Nhất Hoài.
Người đàn ông đang lười biếng dựa vào sofa, điếu thuốc chuyển động trên tay.
Mí mắt anh ta hơi cụp xuống, vẻ mặt vô cùng lười miếng, giống như đang nhìn điếu thuốc trong tay, lại giống như đang nghe bọn họ nói chuyện.
Đây là thói quen của anh ta, luôn thích cầm thứ gì trong tay, vô cùng hững hờ.
Lúc này đây, Lâm Chi Nam rất chắc chắn, nếu như khi cô đến Đế Đô sơ ý lựa chọn đến hội sở bồi rượu bồi cười, Lục Nhất Hoài tuyệt đối sẽ không liếc mắt nhìn cô một cái.
Trong xương tủy anh ta bẩm sinh đã có cao ngạo, điên cuồng.
Anh ta có thể bao dung một người nghèo rớt mùng tơi, có thể bị một trà xanh tâm cơ hấp dẫn, nhưng tuyệt đối sẽ không tiếp nhận người không sạch sẽ.
Trong lòng Lâm Chi Nam không biết có cảm nhận gì, đột nhiên nghe thấy có người nhắc đến một câu.
“Nói đến chuyện dựa vào hồng nhan tri kỷ để leo lên, hiện tại vị phó chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị Đường Văn Thành cũng được xem như ví dụ điển hình, hơn 10 năm trước nhẫn tâm đưa người phụ nữ của mình đến trên giường kẻ thù chính trị, chiêu mỹ nhân kế này không ai dùng nhuần nhuyễn hơn ông ta.”
“Đúng rồi, người phụ nữ kia tên là gì nhỉ, đột nhiên không nhớ ra.”
Trong đám người, không biết là ai nhắc nhở. “Lâm Dao? Hình như tên Lâm Dao.”
Lâm Dao?
Lâm Chi Nam giật mình, thoáng chốc quay đầu nhìn lại.
“Đúng, chính là tên Dao gì đó, lần trước đến Quốc Sắc Thiên Hương còn nghe có người nhắc đến bà ta, nói là hơn mười năm, chưa có một đóa hoa nào có thể vượt qua bảng hiệu của bà ta.”
“Đáng tiếc, đáng tiếc…”
Đáng tiếc cái gì? Lâm Chi Nam không chớp mắt nhìn chằm chằm người kia, ngóng trông anh ta nói thêm chút nữa, nhưng anh ta lại chỉ lo lắng đầu thở dài, lại không nói tiếp, may mà có người hỏi.
“Chuyện năm đó rốt cuộc là như thế nào, khi đó tôi vẫn còn là một tiểu bá vương, nghe được như lọt trong sương mù, sau này nhìn qua lý lịch nửa đời trước của vị phó chủ tịch Đường kia chính là đường làm quan thênh thang.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận