Chương 671

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 671

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Bọn họ là đôi mẹ con chán ghét lẫn nhau nhất trên thế gian này.
Lâm Chi Nam vốn cho rằng loại hận đến chết kia vĩnh viễn sẽ không giảm đi, nhưng hôm nay, nghe quá khứ của người phụ nữ kia, dường như có một con dao cắm vào tim cô, làm cho cô đau đớn.
Cô không cách nào tưởng tượng những năm này Lâm Dao vượt qua như thế nào, lúc bà ấy phát hiện ra mình bị lừa, bị lợi dụng, là loại không cam lòng, là phẫn nộ trả thù, thậm chí là chết tâm như nào.
Nhưng bà ấy làm sao có thể đi trả thù được, bà ấy và Đường Văn Thành cách biệt một trời, ngay cả gặp mặt hắn cũng không gặp được, những người kia chỉ cần dùng một đầu ngón tay là có thể giết được bà ấy.
Mà bà ấy lại dùng loại tâm tình nào sinh ra một đứa bé vốn không nên đi đến cõi đời này.
Lâm Chi Nam không kìm lòng được mà nghĩ, nếu như là cô, cô tình nguyện một xác hai mạng cũng tuyệt đối không sinh.
Cô lại nghĩ đến lúc ở trước giường bệnh, trước khi Lâm Dao qua đời nhìn cô như thế nào, bao hàm nước mắt, muốn nói lại thôi, sau cùng chậm rãi nhắm mắt.
Bà ấy đến chết cũng không hòa giải với cô.
Nghĩ đi nghĩ lại, tiếng nước ào ào lại một lần nữa truyền đến tai Lâm Chi Nam, loáng thoáng có tiếng pháo hoa, tiếng cười, thậm chí là tiếng vỗ tay.
Con dao kia lại ở trong tim cô quấy đến long trời lở đất.
Lâm Chi Nam dựa vào vách tường, cơ thể bất lực trượt xuống, cô đột nhiên che mặt, khóc to thành tiếng.
Cô chưa bao giờ như thế này, đau lòng cho Lâm Dao.
Trái tim co giật đau đớn trước đó chưa từng có, đó là cảm giác mẹ con liền tâm, tần suất đau đớn giống như còn ở thời kỳ trong bụng mẹ, vượt qua cuống rốn, cô cảm giác được những năm này trái tim Lâm Dao như bị dao cứa.
Tim như bị khoét một miếng, cô càng đau càng hận Đường Văn Thành, hận nhà họ Đường… Thậm chí hận Giang Đình, hận Lục Nhất Hoài, hận hết tất cả đám người có quyền thế.
Nước mắt mãnh liệt mà đến, gần như làm cho mắt trở nên mơ hồ, môi Lâm Chi Nam không ngừng run rẩy, trong nháy mắt này, ngực giống như bị lưỡi dao sắc bén xuyên thấu, đau đến không còn tri giác.
Cô biết mình không có lý do gì trách Giang Đình, hận Lục Nhất Hoài, nhưng lúc này đây, cô chính là không có lý trí, cô không nhịn được vừa rồi bản thân mơ mộng gả cho Lục Nhất Hoài, nghĩ đến lời hứa hẹn tốt nghiệp xong lập tức kết hôn là hạnh phúc đến váng đầu, cảm thấy tất cả đều nên kết thúc.
Cô gái kia có bao nhiêu buồn cười, giống như Lâm Dao lúc còn trẻ, chỉ vài câu dỗ ngon dỗ ngọt cam tâm thay đổi cả đời.

Bình luận (0)

Để lại bình luận