Chương 673

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 673

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lâm Chi Nam bình tĩnh nhìn ông ta. “Có phải ông tìm nhầm người rồi không, tôi hẳn là không có chuyện gì nói với ông.”
Vừa mới nói xong, Bành Việt khẽ cười một tiếng, lấy một bức ảnh trong tay lắc lư.
Bức ảnh mang theo dấu vết năm tháng đã hoen ố, nhưng không che được mỹ lệ của người phụ nữ trong ảnh, một chiếc sườn xám vàng, gương mặt mang theo vẻ dịu dàng nhìn vào người chụp ảnh.
Có lẽ chỉ vào năm 18 – 19 tuổi mới có được ánh mắt không rành thế sự, trong suốt như sao trời.
Gương mặt kia cùng cô tương tự năm phần.
Lâm Chi Nam bình tĩnh nhìn, nhưng trong lòng lại trầm xuống.
“Tôi có tìm nhầm người hay không, để cho người ta đi đến huyện thành nhỏ Trường Thủy điều tra qua là biết ngay.” Bàng Việt cười. “Xin hỏi bây giờ cô Lâm có thời gian không?”

“Mấy năm không gặp cô Lâm đây, càng lớn càng thêm duyên dáng yêu kiều, tiểu thư khuê các cũng không gì hơn.”
Sau khi đến ban công phía sau, nhìn ra ngoài là tiếng pháo hoa bắn lên không trung, chợt sáng chợt tốt, thỉnh thoảng tiếng náo nhiệt ở phía trước truyền đến.
Sau khi nghe ông ta nịnh nọt một tràng, vẻ mặt Lâm Chi Nam rét lạnh nhìn chằm chằm ông ta. “Rốt cuộc ông muốn nói gì? Nếu như muốn khen ngợi, chỉ sợ trong kia còn có nhiều cô gái đáng để ông tốn tâm tư hơn tôi.”
Vừa mới biết Lâm Dao trải qua đau khổ như nào, trong lòng Lâm Chi Nam tràn đầy xé rách và trống rỗng, không rảnh lo lắng hãi hùng.
Bị người nhìn thấu không kinh hoàng luống cuống, hoang mang lo sợ, chỉ là lặng lẽ chờ đợi.
“Chính là có duyên gặp lại, cho nên muốn tìm cô Lâm ôn chuyện mà thôi.” Ánh mắt Bành Việt dò xét cô, ánh đèn như có như không chiếu rọi lên gương mặt cô gái, gương mặt trắng nõn không tì vết, từ lông mi dài cho đến mũi ngọc tinh xảo.
Vô cùng giống cô gái trên họa báo.
“Chỉ sợ là lúc mẹ cô phong nhã hào hoa nhất cũng không bằng năm phần của cô, chẳng trách có thể bước vào vòng Đế Đô, trở thành người trong lòng của cậu Lục, cô Lâm có thể đi đến bây giờ cũng xem như thủ đoạn cao minh.”
Ông ta thay đổi đề tài nhìn Lâm Chi Nam. “Chẳng qua tôi nghĩ hẳn là cô không nói cho cậu Lục biết những chuyện của mẹ mình, nếu không ít nhiều gì cũng xem như nửa mẹ vợ, sao lại chỉ ở trên ghế thổn thức than ngắn thở dài mấy câu, không tìm thời gian đi tìm Đường Văn Thành đòi một lẽ phải, hoặc là đến mộ phần thắp nén hương kính hiếu ý, quá không phải phép.”
Lời này của ông ta hoàn toàn là đâm vào trong tim Lâm Chi Nam một dao, móng tay cô hằn sâu trong da thịt, ánh mắt cũng vô cùng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta.

Bình luận (0)

Để lại bình luận