Chương 700

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 700

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Dì Trương này rõ ràng tay nghề thuần thục, cũng có ý giám thị, chỉ mất hai, ba phút đã cài trâm xong lên đầu cô, trong miệng khen cô không dứt, Lâm Chi Nam cười ứng phó, trong lòng vẫn đang suy nghĩ làm cách nào để điều bà ta đi.
Một người phụ nữ tâm tư nặng như Tần Lâm lại sống trong hào môn, chưa chắc đã tin tưởng người hầu trong nhà, chắc chắn chỉ khi ở không gian riêng tư, bà ta mới có thể gỡ bỏ hết đề phòng, so với bàn trang điểm, Lâm Chi Nam cho rằng phòng ngủ mới là nơi nghe trộm tốt nhất.
Nhưng làm cách nào mới có thể đẩy đi dì Trương trước mắt này?
“Dì Trương, dì có thể giúp cháu lấy túi xách nhỏ mà cháu để ở trên ghế ngoài vườn hoa được không?”
Dì Trương không hiểu nhìn cô.
“Son của cháu ở trong đó, bây giờ nhìn gương, cháu cảm thấy mình không có sức sống lắm, có thể làm phiền dì một chút được không?”
Nhìn ra bà ta muốn từ chối, Lâm Chi Nam lại giống như làm nũng. “Dì Tần không ở đây, những thứ này của dì ấy, cháu không dám tùy tiện đu.ng vào, cứ như thế, cháu lo lắng lễ nghi của mình không chu toàn, đến lúc đó chọc người ta chê cười, làm mất mặt Nhất Hoài.”
Ngay cả Lục Nhất Hoài cô cũng nhắc đến, dì Trương biết bữa tiệc hôm nay, nhân vật đến đây không ai là người bình thường, đương nhiên bắt đầu do dự.
“Được rồi, vậy cô Lâm chờ tôi ở đây một lát.”
Dì Trương vừa đi, Lâm Chi Nam đã đi theo qua cửa, sau khi đứng đó vài giây, cô dự dự một lát, dù cho vừa rồi đi theo Tần Lâm đến chỗ sâu hành lang cũng không thấy có camera, nhưng nếu bị người ta thấy được cô lén vào phòng ngủ của chủ nhân, tội danh trộm cắp kia, cả đời cô không rửa sạch được.
Nhưng trở về còn có Bành Việt, dù sao đều là chết, nếu Tần Lâm đã hoài nghi cô, sau khi kiểm tra DNA, làm ra hành động là chuyện sớm hay muộn, cô nhất định phải nắm được kế hoạch và xác thực thời gian của người phụ nữ này, đề phòng trước.
Cùng lắm thì ngã vào bụi bặm, sao lại không cược một lần.
Sau khi đứng vững một lát, Lâm Chi Nam lặng lẽ đi đến sát vách, nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ.

“Sao anh lại về lúc này vậy?”
Dọc theo bậc thang đi xuống, Tần Lâm chạm mặt người đàn ông giày đây đi ở đối diện, ánh mắt bà ta nhất thời nhu hòa. “Cùng đám người Tiểu Nhu về sao?”
“Ở cửa ra vào gặp mặt hai đứa.” Đường Văn Thành cười đáp. “Anh có chút đồ cần lấy.”
Ông ta đã nói như thế, chắc chắn là không thể mượn tay người khác đưa đồ đến, Tần Lâm quay người muốn cùng ông ta đi lên lầu, lại bị một bàn tay to giữ chặt bả vai.

Bình luận (0)

Để lại bình luận