Chương 716

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 716

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lâm Chi Nam cô chỗ nào chọc anh ta chứ?
Lâm Chi Nam không khỏi chán nản.
Suốt buổi sáng không tìm thấy người, khiến cô bực bội, cộng thêm suốt đường đi gấp rút luống cuống, cho dù có chuẩn bị nhiều như vậy, ở chỗ một Ôn Thời Khải khó chơi, lớn khái không chút phần thắng, sốt ruột cũng tuôn ra hơn nửa.
Cô dùng mũi chân đá lên cát, còn chưa hết giận, Lâm Chi Nam ngồi xổm xuống nhặt một cục đá trên mặt đất, hung hăng ném ra ngoài, bịch một tiếng.
Giống như đang xử lý Ôn Thời Khải.
“Cô ấy thật thú vị.” Trong lúc nói chuyện với Ôn Thời Khải, Mạch Kỳ chú ý đến động tĩnh bên kia, không khỏi cười ra tiếng.
Cô ấy gặp quá nhiều người thú vị, giàu có, cơ trí, nhất là trong Harvard, không thiếu nhân vật tài năng xuất chúng hoặc là người tài có vẻ ngoài ngốc nghếch.
Nhưng rất ít khi hiếm thấy một đôi mắt tràn đầy sức sống như vậy, dựa vào gương mặt cảnh đẹp ý vui kia, cùng là con gái, Mạch Kỳ cũng bị hấp dẫn.
Dù sao có ai không thích thiếu nữ xinh đẹp.
“Felix, lúc này thân là nam sĩ, hẳn là nên chủ động đi mời phụ nữ, dù sao người ta cũng ở đó một mình.”
Dáng vẻ trút giận đó của cô, Ôn Thời Khải đã sớm lưu ý đến, lúc này chỉ lạnh nhạt liếc qua. “Không cần để ý đến cô ấy.”
Mặc dù nói như thế, khóe môi lại lẳng lặng cong lên.
Mạch Kỳ còn lâu mới đồng ý dáng vẻ này của anh ta, cô ấy vẫn đứng lên.
Lâm Chi Nam đang cầm cành cây vẽ vòng trong nước, nhưng trên thực tế lại đang tự hỏi xem nên tìm cơ hội như thế nào, đột nhiên bả vai bị vỗ nhẹ.
Cô quay đầu nhìn.
“Cô ngồi xổm như thế không thấy khó chịu sao?”
Thiếu nữ da trắng đang cúi đầu nhìn cô, nụ cười rực rỡ gần như chặn đi ánh nắng, Lâm Chi Nam cười lắc đầu. “Vẫn ổn, nước nơi này xô vào chân, rất thoải mái.”
“Tôi tên Mạch Kỳ.”
“Lâm Chi Nam.” Sau khi giới thiệu lẫn nhau, ý cười trên mặt Mạch Kỳ càng sâu, cô ấy cười đưa tay với Lâm Chi Nam. “Đừng ngồi xổm trong nước lâu, để tôi kéo cô lên.”
Lâm Chi Nam vừa định đưa tay qua, đột nhiên lúc bàn tay chạm nhau, trong đầu cô nảy ra một ý tưởng.
Một thứ khiến cho Ôn Thời Khải thuận theo tình thế, tự nhiên ở bên anh ta.
Trong lòng mặc niệm xin lỗi cô gái này, Lâm Chi Nam đè nén cuồng loạn trong lòng, theo lực đạo trên tay đứng dậy, lại trước khi đứng vững, ngón chân cọ vào hòn đá sắc bén bên cạnh một cái.
“Á.”
“Sao thế?”
Mạch Kỳ cũng bị dọa sợ, ánh mắt nhìn xuống dưới… giữa kẽ ngón chân cô, tràn ra vài tia máu tươi, càng lúc càng nhiều.

Bình luận (0)

Để lại bình luận