Chương 768

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 768

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chữ bút bi cong vẹo, ghi lại nửa đời người rách nát, thất vọng của Lâm Dao, mỗi ngày doanh thu bao nhiêu, tiêu dài bao nhiêu, ở trên chiếc giường kẽo kẹt kia chịu bao nhiêu tra tấn suốt mấy tiếng, cũng chỉ đổi lấy được mấy chục, hoặc hơn trăm tệ, chống đỡ được củi gạo dầu muối.
Trong bản nhật ký này, Lâm Chi Nam không có tên, chỉ có một chữ “nó” thay thế.
Mua cho nó cặp sách mới hết 30 tệ.
Nó ồn ào muốn một quyển từ điển Tân Hoa mới 10 tệ.
Nó nói ở trường học bị người ta từ trên cầu thang đẩy xuống, thuốc giảm sưng hết 25 tệ.

Một giọt nước mắt rơi trên trang giấy đã ố vàng, theo đó tiếng dép lê càng lúc càng đến gần, Lâm Chi Nam vội vàng lau đi giọt nước mắt của mình.
Có Ôn Thời Khải ở chỗ này, cô động một chút lại khóc rất xấu hổ.
Cũng không biết người đàn ông này tìm ai mượn nhà, sau cùng hai người cũng không về trường học, đến một căn biệt thự gần đó, sau khi vào cửa, bốn phía vắng vẻ, mặc dù trang trí đầy đủ nhưng cũng nhìn ra được đã lâu không có người ở.
Động tác nhỏ lau nước mắt đó của cô bị Ôn Thời Khải nhìn ở trong mắt, anh ta không hỏi nhiều, chỉ đặt nước ở trước mặt bàn thủy tinh.
“Có phát hiện ra gì không?”
Lâm Chi Nam lắc đầu.
Ba bản nhật ký bị cô lật tới lật lui nhiều lần, ngoại trừ việc vặt hàng ngày thì không có gì khác, mà hộp trang sức và quần áo cũ càng không có gì.
Ôn Thời Khải nhìn ra tâm trạng của cô sa sút, anh ta cũng không nhiều lời, chỉ ngồi bên cạnh cô lật quyển nhật ký kia.
Ghế sofa theo trọng lượng của anh ta lún xuống, bắp đùi của anh ta kề sát cô, tháng năm Đế Đô, hai người mặc quần thể thao mỏng, có thể cảm nhận được nhiệt độ của nhau, anh ta ấm áp, cô mềm mại…
Trong lúc nhất thời Lâm Chi Nam lại thất thần, từ khi nào thì quan hệ của bọn họ lại gần như thế?
Trang giấy trong tay anh ta nhẹ nhàng lật sang, Lâm Chi Nam cũng không nghĩ quá nhiều, cùng anh ta lật đi lật lại mấy lần, cả căn phòng đều là tiếng lật giấy.
Cô đang kiểm tra xem có phải trên bìa quyển nhật ký có kẹp thứ gì, trong lúc lơ đãng nghiêng đầu, phát hiện lông mày người đàn ông hơi cau lại nhìn chằm chằm vào một trang nhật ký, giữa ngón tay cũng kẹp lấy hai tờ giấy lắc.
Lâm Chi Nam hỏi. “Có vấn đề gì không?”
“Em nhìn mấy tờ này xem.”
Ôn Thời Khải không nói rõ, chỉ dựng thẳng để quyển nhật ký lên trên bàn tràm đồng thời mở chức năng đèn pin trên điện thoại di động chiếu vào nó.

Bình luận (0)

Để lại bình luận