Chương 775

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 775

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Không đúng
Sau khi từ biệt thự của nhà họ Tần trở về. cô gần như lật tung thông tin của Ôn Thời Khải trên mạng, tư liệu thể hiện Triệu Nghi Mi và công tước chỉ có một đứa con trai.
Căn bản không có tin tức song sinh khác trứng nào.
Cô đang âm thầm ngạc nhiên, Ôn Thời Khải chú ý đến sự khác thường của thiếu nữ trong ngực, tay anh ta vẫn như cũ ôn nhu trấn an.
“Thằng bé tên Ôn Thời Hựu, tính cách ấm áp nhiệt tình như ánh nắng, lại thông minh khiến cho người xung quanh sợ hãi thán phục, thầy cô hoặc chú bác gặp qua thằng bé đều nói đứa nhỏ này hậu sinh khả úy, chỉ sợ sau này còn giỏi hơn cả cha anh.”
Lâm Chi Nam cảm nhận được hô hấp của anh ta như có như không lướt qua đỉnh đầu, mang theo một chút dừng lại ngày thường không có.
“Anh chưa từng thấy đứa nhỏ nào khiến người ta ưa thích như thằng bé, mỗi lần bốn ông bà đến nhà thăm hỏi đều bị chọc cười đến không khép lại được, ôm thằng bé liên tục gọi cháu trai, vì thế thăm hỏi biến thành ở lâu, bởi vì không nỡ rời xa thằng bé…”
Một tia sáng từ bên ngoài chồng chất thành hình quạt chiếu vào, gió thổi qua khiến cho rèm cửa đung đưa, toàn bộ hư vô.
Ôn Thời Khải lẳng lặng nhìn, trong đôi mắt màu đậm có mấy phần ngưng lại.
Trời sinh anh ta trầm mặc ít nói, không thích giao tiếp, so với việc nói chuyện với người ta, Ôn Thời Khải càng thích tập trung vào thiết thế và điêu khắc,
Ở trước mặt một người lóa mắt như em trai, thiếu niên Ôn Thời Khải giống như một quả khinh khí cầu không hề có cảm giác tồn tại, trực tiếp lăn đến nơi hẻo lánh.
Bạn bè của cha đến trang viên thăm hỏi, quà và lời khen sẽ dành cho em trai Thời Hựu trước, ân cần thăm hỏi xong một lượt mới có thể nhớ đến anh ta.
Ngày sinh nhật, cha mẹ ở vào lúc thổi nến cắt bánh kem vỗ tay reo hò, cười hỏi A Hựu ước gì, sau đó mới hỏi anh ta.
Mà từ trong miệng bốn ông bà, thứ mà anh ta nghe được nhiều nhất chính là.
Tiểu Khải, cháu làm anh, phải nhường em trai.

Loại khác biệt tích lũy theo năm tháng ở trong lòng thiếu niên, giống như một mầm non dần dần trở thành lớn thụ che trời.
Lần một, lần hai, sau đó là vô số lần, Ôn Thời Khải chậm rãi hiểu được mình là người không được coi trong, anh em cách xa mấy tuổi ở chỗ cha mẹ còn có thân sơ khác biệt, huống chi là hai đứa trẻ cùng nhau đi đến cõi đời này.
Ở trong mắt tất cả người nhà họ Ôn, giống như không cảm nhận được anh ta, hoặc nói đúng hơn là không rảnh cảm nhận.
Làm anh trai, Ôn Thời Khải tỏ ra đã hiểu, nhưng mỗi giây mỗi phút đều cảm nhận được sự ngột ngạt đó.

Bình luận (0)

Để lại bình luận