Chương 776

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 776

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Phía sau Ôn Thời Khải chưa nói, nhưng từ trong cảm giác như có như không mà anh ta mang đến, Lâm Chi Nam lại hiểu được.
Hai anh em song sinh ở trước mặt cha mẹ bạn bè không thể tránh được so sánh.
Cô ghé vào trong ngực anh ta, nghe nhịp tim đập nhanh ở nơi đó, dường như thay thế cho sự trầm mặc của anh ta.
“Sau đó thì sao?” Lâm Chi Nam hỏi.
Cô từ trong cảm xúc bi thương vừa rồi tỉnh táo lại, trở nên hiếu kỳ lại nghiêm túc, Ôn Thời Khải có chút vui mừng, cô nhóc này trời sinh là phái sống vô tư.
Bàn tay ôm chặt cô, đồng thời cằm anh ta lại khẽ cọ xát lên đỉnh đầu cô.
“Sau đó…”
Anh ta trầm mặc, dường như đắn đo câu chữ, “Vào năm anh 15 tuổi, A Hựu ngoài ý muốn chết đuổi bỏ mình.”
Lâm Chi Nam hít vào một hơi lạnh.
Em trai rời đi nhân thế, phần đau đớn này ở trong lòng cha mẹ sâu bao nhiêu, ở chỗ anh trai tuyệt đối không ít hơn.
Nhưng cha mẹ không biết, bốn ông bà không biết, nhất là bà ngoại yêu thương cháu trai Ôn Thời Hựu đến tận xương tủy, từ đó bệnh nặng, ở trên giường cầm di vật của A Hựu, ruột gan như đứt từng khúc gọi cháu ngoại.
Thậm chí khi đó Ôn Thời Khải còn cảm thấy ánh mắt bà ngoại nhìn mình là oán hận.
Vì sao người ra đi không phải anh ta.
“Về sau như thế nào?”
Ôn Thời Khải không cần phải nhiều lời nữa, Lâm Chi Nam càng lúc càng hiếu kỳ, cách áo sơ mi của anh ta, khàn giọng hỏi.
“Về sau…”
Cảm xúc trong mắt của người đàn ông theo lông mi dài buông xuống mà che đi, anh ta giống như mở một trò đùa bí hiểm.
“Em muốn nghe phương diện nào.”
Lâm Chi Nam. “Liên quan đến cha mẹ anh.”
“Trải qua chuyện của A Hựu, cha anh không còn chấp nhất với việc để đời sau của mình kế thừa sự nghiệp nữa, bắt đầu hiểu được phải tôn trọng suy nghĩ của người khác.”
Ôn Thời Khải nói tiếp “Sau đó có thời gian, ông ấy sẽ cùng mẹ anh ra nước ngoài giải sầu, đồng thời thích lảm nhảm nhiều hơn.”
“Xem như sớm tiến vào trạng thái nghỉ hưu.”
Có rất nhiều chuyện Ôn Thời Khải không nói, cũng không biết nên nói sao với người trong ngực.
Chín năm trôi qua, chuyện kia đã trở thành một vết sẹo để lộ máu me đầm đìa, không ai còn dám tùy tiện nhắc đến Ôn Thời Hựu.
Nửa năm trước đến Hoa quốc, Ôn Thời Khải từ nước Anh về một chuyến thăm hỏi bà ngoại, được biết bà cụ đã sớm không nhớ được người, thường xuyên mơ hồ.
Từ sau khi Ôn Thời Khải đến, thái độ của bà cụ trở nên khác thường, lại tùy ý để anh ta bóp tay cho mình, mát xa, cho ăn cơm…

Bình luận (0)

Để lại bình luận