Chương 795

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 795

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Chi Nam buông thõng tầm mắt, bước chân cũng dịch về sau.
“Chẳng phải nói muốn đến công ty của chị người quen nhìn xem sao à?” Ôn Thời Khải từng bước đi đến, giọng nói không nhanh không chậm.
“Sao cô Lâm lại hạ mình đến chỗ này?”
Lâm Chi Nam không đáp, cũng không nhìn anh ta.
Anh ta lại khom người xuống, cùng cô nhìn thẳng.
Lúc này bên trong đôi mắt đào hoa kia không hề có dịu dàng và lười biếng, giống như chuẩn bị tính nợ.
“Lâm Chi Nam, em thật đúng là không nhớ lâu.” Ôn Thời Khải cong ngón tay nhéo mũi cô một cái.
“Còn nhớ đêm ở núi Hương Đình, anh đã nói gì với em không.”
“… Về sau cho dù là hành động gì, đều không cho phép giấu diếm anh.”
“Em không nhớ.”
Ánh mắt Lâm Chi Nam lóe lên, mạnh miệng muốn đẩy tay anh ta ra.
Ôn Thời Khải híp mắt, một tay khác giữ chặt một bên mặt cô, động tác kia giống như vò bánh màn thầu.
Cô không phục, cũng vươn tay ra nắm chặt mặt anh ta, nhưng cánh tay không đủ dài, đương nhiên ở thế yếu.
Vì thế ánh mắt giống như đao sắc khoét Ôn Thời Khải.
Ôn Thời Khải nhướng mày, phiền muộn và không thoải mái trên đường đến đây, vào lúc nhìn thấy cô giật mình lại chậm rãi tản đi.
Tay anh ta cũng buông xuống, xoa tóc cô. “Nếu còn có lần sau, anh sẽ tính toán tổng nợ với em.”
Lâm Chi Nam không cam tâm tình nguyện, nhưng không thể thừa nhận, sự có mặt của anh ta ở đây xóa tan đi bi thương trong cô.
Vốn dĩ cô còn do dự, không biết có nên cùng anh ta về Chiết Đông hay không, Ôn Thời Khải liếc mắt một cái nhìn thấu tâm sự của cô.
Anh ta cũng không nhiều lời, cầm lấy túi của cô, nắm tay cô đi đăng ký.

Chân trước bọn họ vừa mới lên máy bay, lập tức có một chồng ảnh và video gửi đến lớn viện Thị Chính.
Từ nhỏ Tần Lâm đã là một sự tồn tại giống như con cưng của trời, mấy người anh trai trong lớn viện đều coi bà ta như em gái ruột mà yêu thương, nhất là Chung Côn.
Lúc bà ta coi trọng thằng nhóc nhà nghèo Đường Văn Thành, người làm anh như ông ta còn giúp bà ta ra chủ ý, nói thân phận bà ta còn ở đó, đừng làm mất giá.
Đợi Đường Văn Thành nhìn thấy câu.
Chung Côn đã từng trêu chọc Tần Lâm không có mắt nhìn, nhưng sau này người em rể kia ở trên con đường làm quan không ít lần trợ giúp ông ta, ông ta mới thoáng cảm thấy người này biết tròn biết méo, cũng xem như là một mãnh tướng.
Chuyện Tế Môn năm đó liên lụy đến Tần Lâm, ông ta đương nhiên tham dự trong đó chỉ nhiều không ít.
Bây giờ mấy bức ảnh và video bày trước bàn, một gương mặt ngây ngô vô cùng giống vị cố nhân kia, khói thuốc từ ngón tay ông ta bốc lên, trong lúc nhất thời, Chung Côn không nói gì.

Bình luận (0)

Để lại bình luận