Chương 16

Cồn rượu dâng lên, rốt cuộc cũng có chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cô bộc lộ bản thân cự tuyệt nhưng tiếng âm thanh khác trong lòng lại đang rất mong đợi.
Mong đợi xem anh sẽ làm gì tiếp theo.
Trình Hiểu Lễ không chờ đợi được, từ phía sau cởi áσ ɭóŧ cô ra.
Thứ bị gò bó ngay lập tức được giải phóng, nẩy lên vách tường.
Trình Hiểu Lễ từ phía sau tiến lại gần cơ thể Tạ Thu Thủy, tay từ phía sau đưa đến phía trước, nắm lấy bầu vυ” đang để lộ ra ngoài của cô.
Đồng tử Tạ Thu Thủy kịch liệt co rút.
Anh cũng không chút kiêng dè nào, so với trước đây, động tác này hoàn toàn không có chút do dự. Ngay cả dò xét cũng không cần mà cứ trực tiếp nắn bóp như vậy.
Nếu chỉ để thỏa mãn thú vui xá© ŧᏂịŧ vậy thì người với thú có gì khác biệt chứ?
Tạ Thu Thủy nhặt lên sĩ diện còn sót lại của bản thân mà tránh né cái ôm ấp của anh.
Để xem xét biểu hiện của anh, Tạ Thu Thủy còn cố ý kêu lên tên bạn trai cũ.
Cô kêu lên: “Kỳ Ngôn, không muốn…”
Trình Hiểu Lễ cũng không phủ nhận: “Không thoải mái sao?”
“Ừm.”
“Không sao, một chút sẽ cảm thấy thoải mái.”
Tạ Thu Thủy bị soi mói cơ thể, đèn trong phòng chiếu lên thân hình của cô, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ phô bày trước mặt Trình Hiểu Lễ.
Tạ Thu Thủy ôm lấy ngực mình nhưng anh lại kéo hai tay cô ra, tỉ mỉ nhìn ngắm con thỏ trắng đang nhún nhảy.
“Còn nói không thoải mái…” Anh dùng ngón tay gãi gãi lên đầṳ ѵú Tạ Thu Thủy: “Anh còn chưa sờ đến mà đã cứng rồi.”
Tạ Thu Thủy tìm kiếm tên bạn trai ngược lại lại biến thành cái cớ để anh làm càn.
Dù sao cũng dùng danh nghĩa bạn trai cô thì sợ gì chứ?
Ngực cô trắng nõn, bộ dáng cũng không giống như đã từng làm thường xuyên.
Chẳng lẽ bạn trai cũ của cô chỉ thích bên dưới nên mới khiến cô không thoải mái?
Anh cúi đầu, ngậm lấy đầṳ ѵú của Tạ Thu Thủy.
Cảm giác quen thuộc kia lại kéo tới.
Không giống như lần trước, lần này Tạ Thu Thủy không dùng cách giả bộ ngủ. Hơn nữa lần này lại là đoạn phim thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ gần đây của cô. Cô đã suy nghĩ về nó rất lâu, vì thế không kiên nhẫn mà mặc sức trải nghiệm cái loại kɧoáı ©ảʍ kia.
Nhưng đây không đúng lắm.
Tạ Thu Thủy kéo lấy tóc anh: “Không muốn, anh buông ra… ưʍ…”
Trình Hiểu Lễ thò tay vào bên dưới quần cô, sờ soạng lên qυầи ɭóŧ cô: “Không muốn sao? Ướt hết cả rồi.”
Tạ Thu Thủy đá chân, ngày càng không tỉnh táo.
Ban đầu là đầu choáng váng, bây giờ dưới mấy cái động tác của Trình Hiểu Lễ khiến cô bị trêu chọc đến mê man, cảm thấy như ý thức của mình sẽ bị tước đoạt bất cứ lúc nào.
P/s: Nếu yêu thích truyện thì các bạn nhớ đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha
Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra nha

Bình luận

Để lại bình luận