Chương 247

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 247

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Anh ta lại kéo Tạ Thu Thủy, đẩy cô trở lại lan can ban công, bản thân đưa ngón tay cắm vào lần nữa, vừa mới cắm vào ngón tay đã câu lên, ấn vào điểm G của cô.
“Ha a…” Biết rằng đó là nơi công cộng, Tạ Thu Thủy nhất thời không kìm được mà kêu lên.
Đây là chỗ nhạy cảm nhất trên người, thứ cô thèm khát nhanh chóng lan ra toàn thân, kỹ thuật ấn và xoa điểm G của Trình Hiểu Lễ liên tục khiến cô không kịp hưởng thụ, mấy giây đã thở hổn hển, rùng mình đạt được cực khoái.
Nước bên dưới bắn ra khắp mặt đất, Tạ Thu Thủy lên cơn cực khoái, giọng nói gần như truyền đến trong phòng, nếu người bên cạnh không đóng cửa sổ, có lẽ có thể nghe thấy.
Nhưng cô không nghĩ được nhiều như vậy, đầu óc trở nên trống rỗng trong cơn cực khoái, mãi đến cuối mới ngã vào vòng tay của Trịnh Hiểu Lễ, mở to miệng thở hổn hển.
“Có người đang nhìn em.”
Trình Hiểu Lễ đột nhiên nói một câu bên tai cô.
Tạ Thu Thủy muốn tâm trạng bình tĩnh lại, một chút lại bị nhắc đến.
Bên dưới cô vẫn còn bị ngón tay của Trình Hiểu Lễ cắm vào, cô không thể bước đi, chỉ có thể ôm chặt Trình Hiểu Lễ, như thể như vậy anh ta có thể bảo vệ mình.
“Đi vào đi, cầu xin anh, chúng ta đi vào đi…”
“Vừa rồi em được ngón tay của anh làm tới cao trào, dáng vẻ nước bắn ra khắp nơi, bị người khác nhìn thấy rồi, bọn họ còn nghe thấy giọng nói của em khi đạt đến cao trào, nghe thật hay, con cɧó ©áϊ nhỏ.”
“Đừng nói nữa… ưm… đừng cắm nữa…”
Cô vừa mới cao trào, thỏa mãn có một chút, ngược lại có thể nhẫn nại một lát, để cho anh ta dừng lại.
“Vừa rồi không phải là em cầu xin anh sao? Nếu như em quên, hay là chúng ta gọi Giang Viễn ra, làm nhân chứng cho chúng ta?”
“Đừng… đừng… ưm… Trình Hiểu Lễ… em sai rồi hu hu…”
“Em biết anh muốn nghe cái gì mà.”
Tạ Thu Thủy nắm lấy cánh tay anh ta:
“Ưm… em là con cɧó ©áϊ nhỏ… anh có thể tùy ý… ưm… tùy ý chơi… a…”
Ngón tay của anh ta không hề rời đi, nhưng đột nhiên dùng lực đẩy vào trong, tự mình đi vào, dùng ngón tay đưa cô đi về phía trước.
Tạ Thu Thủy bị kẹp hai ngón tay, buộc phải đi vào theo anh ta.
Nhưng cô lại bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, khi bước đi người cô run lên, phải giữ lấy cánh tay của đối phương để giữ thăng bằng, bất cứ lúc nào cũng cảm thấy như bản thân sắp ngã xuống.
Suốt con đường từ ban công đến ghế sô pha, để lại sau lưng chất lỏng nhỏ giọt từ bên dưới của cô.
Nhưng cô không thể kiềm chế được nhiều như vậy, khó khăn lắm mới đi được đến ghế sô pha, nhìn Trình Hiểu Lễ ngồi xuống, cô dường như thở phào nhẹ nhõm.
P/s: Nếu yêu thích truyện thì các bạn nhớ đề cử Ánh Kim để làm động lực cho nhóm dịch tăng tốc ra chương nha
Nhớ bấm theo dõi để được thông báo về chương truyện mới ra nha

Bình luận

Để lại bình luận