Chương 248

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 248

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Chỉ trong vài bước này, những ngón tay ở bên trong, cũng làm cho cô sắp đạt cao trào rồi.
Nhưng anh ta lại đột ngột rút nó ra, Tạ Thu Thủy nghiêng người về phía trước, trực tiếp gục xuống trên người anh ta.
Trình Hiểu Lễ mở rộng hai chân của mình ra:
“Em tự làm đi.”
Tạ Thu Thủy thở hổn hển điều chỉnh hơi thở, mở khóa kéo giữa hai chân anh ta ở trên đùi anh ta, lộ ra côn ŧᏂịŧ vốn đã cứng ngắc của anh ta.
Thứ dày cộp đập vào tay cô, còn chưa tiến vào, cô đã tưởng tượng ra cảm giác sung sướиɠ khi thứ này tiến vào.
Cô nuốt nước bọt, trong phút chốc, trong lòng cô thực sự cảm thấy mình là một con cɧó ©áϊ không có tình cảm của loài người.
Vì tận đáy lòng cô muốn tiến vào.
Cho dù có Giang Viễn trong đó, cho dù cô biết Trình Hiểu Lễ đang sỉ nhục mình.
Cô cảm thấy mình điên rồi, mở hai chân ra, quấn hai chân của Trình Hiểu Lễ vào bên trong, tự cầm côn ŧᏂịŧ lên, nhắm ngay vào huyệt nhỏ của mình, rồi từ từ ngồi xuống.
“Ưm…”
Vừa tiến vào qυყ đầυ, huyệt nhỏ của cô bắt đầu co rút, cắn chặt lấy đầu qυყ đầυ, độ chặt của cô phối hợp với thô to của Trình Hiểu Lễ khiến cô không dám hấp tấp ngồi xuống, ngồi xổm cắm đầu vào, rồi sau đó không di chuyển nữa.
Trình Hiểu Lễ cũng bị kẹt lại làm cho khó chịu, đột nhiên nắm lấy mông cô, ấn mạnh xuống…
“A!!!”
Một tiếng hét phá vỡ sự im lặng của cả dãy phòng.
Trình Hiểu Lễ vậy mà, thật sự đã cắm cả côn ŧᏂịŧ vào bên trong.
Tạ Thu Thủy vừa sưng tấy vừa tê dại, sau tiếng hét thì không thể dừng lại, không ngừng rêи ɾỉ bên tai anh.
“Ưm… quá… lớn quá… ô ưm…”
Cho dù bị trướng, bên dưới Tạ Thu Thủy cũng được ăn đến rất vui vẻ.
Cô thậm chí còn quên rằng còn có người khác trong nhà.
Động dục một lúc, Trình Hiểu Lễ còn cởi bỏ lớp vỏ bọc duy nhất của cô, nhìn bộ ngực đung đưa trước mặt mình và dáng vẻ hoàn toàn gợϊ ȶìиᏂ của cô, lại cưỡng ép giữ eo cô lại không cho cô di chuyển.
Tiếng thút thít nức nở của Tạ Thu Thủy lại trở nên hơi ấm ức:
“Ô ưm…”
Trình Hiểu Lễ nhéo nhéo eo cô:
“Còn có người rảnh rỗi đang nghe đó, em kêu lớn tiếng như vậy, là muốn mời cậu ta đến cùng làm em sao?”
Anh ta cố ý muốn nhắc nhở.
Tạ Thu Thủy hơi nheo mắt, sự xấu hổ bị đánh thức, vươn tay muốn lấy quần áo của mình.
Nhưng Trình Hiểu Lễ không cho, nắm lấy tay cô, độc ác đập mạnh về phía trước.
“A ưm…”
Tạ Thu Thủy nhanh chóng nghiến răng, chịu đựng hàng loạt tiếng rêи ɾỉ sắp bật ra.
Phạm vi nhìn thấy của cô chỉ có Trình Hiểu Lễ và chiếc ghế sô pha trước mặt, bức tường ở phía sau, cô không biết Giang Viễn có bước ra khỏi phòng hay chưa.

Bình luận

Để lại bình luận