Chương 255

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 255

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô còn tưởng mẹ mình muốn tiếp tục dặn dò, không ngờ lấy điện thoại ra mới thấy là số điện thoại của Trình Hiểu Lễ.
Trong lòng Tạ Thu Thủy vô thức hoảng hốt.
Dựa theo thời gian cô tính toán, Trình Hiểu Lễ không nên phát hiện cô rời khỏi nhanh như vậy.
Cô yên lặng nhìn dãy số trên điện thoại đến lúc cuộc gọi kết thúc.
Từ trước đến nay, cô chỉ nói chia tay một lần. Tuy say rượu nhưng cô vẫn nhớ rõ, vậy nên bất kể Trình Hiểu Lễ có nghe được hay không, hai người bọn họ cũng xem như đã chia tay rồi.
Nhìn màn hình điện thoại đã tối, Tạ Thu Thủy mở danh bạ kéo số điện thoại vào danh sách đen. Thậm chí cô còn mở ra cài đặt, từ chối nhận cuộc gọi từ số lạ.
Sau đó cô lại ngẩn ra nhìn dãy số.
Bên cạnh bỗng xuất hiện một túi giấy: “Cần giấy không?”
Tạ Thu Thủy giật mình, nhìn người đàn ông xa lạ bên cạnh.
Dường như anh ta cũng nhận ra chính mình hơi quấy rầy: “Xin lỗi, tôi thấy mắt cô hơi đỏ.”
Lúc này cô mới ý thức được mắt mình đã đỏ lên, lắc đầu: “Không cần, mắt tôi là bệnh cũ, một lát sẽ tốt.”
Dù sao người đàn ông vẫn k vô thức nhìn chằm chằm cô. Tạ Thu Thủy cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh ta, cảm xúc hơi dịu xuống, cảnh giác nhìn anh ta một cái.
Anh ta ngượng ngùng khi bị phát hiện, lấy điện thoại của mình ra bấm gì đó.
Lát sau, anh ta bỗng nhiên đưa điện thoại đến trước mặt cô:
“Cô xem bức ảnh này, đây là bạn gái của tôi.”
Tạ Thu Thủy khó hiểu nhìn về điện thoại của anh ta, bên trong là hình ảnh một cô gái mặc đồng phục học sinh màu xanh, đứng trước cổng trường, cười rất tươi.
Mà khuôn mặt quả thật rất giống cô.
Người đàn ông lại lướt qua, bức ảnh này được chụp khi nữ sinh không cười, mà là dáng vẻ đỏ mắt tức giận, không được rõ nét lắm. Bức ảnh nữ sinh không cười này nhìn còn giống hơn.
Khi cô ấy cười rộ lên nhìn sáng lạn, hoạt bát hơn Tạ Thu Thủy.
Tạ Thu Thủy ngạc nhiên, cô thậm chí còn nghĩ, có phải cô bị chụp lén mà không biết, cuối cùng hình ảnh lại xuất hiện trong tay đối phương.
“Cô ấy muốn ăn dương mai, nhưng lúc đó là tháng mười, tôi cảm thấy trái cây trái mùa không tốt nên mua loại khác thay thế. Cô ấy liền tủi thân khóc.”
Người đàn ông như là nhớ tới điều gì, cười: “Đúng là nhóc quỷ thích khóc.”
Tạ Thu Thủy im lặng nghe anh ta miêu tả, cũng không ngắt lời.
Người đàn ông nhìn ảnh chụp:
“Thật ra thỉnh thoảng ăn một chút cũng không sao, là tôi chuyện bé xé ra to. Khi đó tôi chỉ có hai bàn tay trắng, cô ấy nhiều lần ám chỉ tôi cầu hôn nhưng tôi không dám. Ngay cả lời hứa hẹn tôi cũng không dám nói, luôn né tránh đề tài này. Cô ấy cho rằng tôi không cần cô ấy, đau lòng suốt một thời gian dài. Cô nói tôi có đáng chết hay không?”

Bình luận

Để lại bình luận