Chương 278

Thời gian còn lại của buổi sáng trôi qua vô cùng khó khăn.
Trước khi ra ngoài ăn sáng, Tạ Thu Thủy còn hỏi: “Có giúp anh không?”
Chuyện đó, ai cũng sẽ để lại bóng ma tâm lý trong lòng.
Hai người vừa ra khỏi phòng, lại nhìn thấy bố mẹ chồng đã sửa sang lại vali hành lý.
Bố Trình dùng giọng điệu không quá thuần thục vội vàng nói: “Sau khi chúng ta đi, mấy ngày nay Bru không chịu ăn uống gì cho nên bị bệnh rồi, chúng ta phải nhanh chóng trở về một chuyến.”
Bru là con mèo mà ông bà Trịnh nuôi ở Vancouver.
Tạ Thu Thủy sốt ruột theo: “Vậy đã đi khám bác sĩ chưa? Bác sĩ có nói gì không?”
“Chúng ta phải trở về xem mới biết được, vé máy bay đặt mười giờ, bây giờ chúng ta sẽ lên đường.”
Bọn họ hoàn toàn không cho Trình Hiểu Lễ và Tạ Thu Thủy có cơ hội giữ hai người bọn họ ở lại, vội vàng ra cửa.
Trình Hiểu Lễ cầm chìa khóa cửa lên: “Để con lái xe đưa bố mẹ đi.”
Tạ Thu Thủy cũng định đi theo, bị mẹ Trình ngăn lại.
“Sân bay hơi xa, con lại bị say xe, hơn nữa bữa sáng cũng chưa ăn, đừng nhọc công.”
Cô lớn khái hiểu được hai người có chuyện muốn nói với Trình Hiểu Lễ, không kiên trì nữa, chỉ đưa họ lên xe.
Chờ xe rời khỏi tầm mắt Tạ Thu Thủy, mẹ Trình mới có chút ngượng ngùng mở miệng:
“Hiểu Lễ, buổi sáng không dọa con dâu sợ chứ?”
Trình Hiểu Lễ: “… Không sao đâu.”
Bố Trình nhịn không được mở miệng nói:
“Bà nói xem bà có hồ đồ không chứ, phòng cũng có thể đi sai? Phòng của cặp vợ chồng trẻ mới cưới có thể vào một cách tùy tiện sao?”
“Tôi hồ đồ tôi hồ đồ, tôi quen đi đường như thế rồi, tôi cũng không biết con trai…”
“Khụ khụ khụ…”
Trình Hiểu Lễ trực tiếp ho nhẹ cắt đứt lời bà Trình nói.
Bà Trình tự trách mình lại còn mang theo sự vui mừng nho nhỏ:
“Chỉ là tình cảm của hai vợ chồng son tốt thì chúng ta cũng yên tâm, thằng nhóc thối này chê chúng ta quấy rầy thế giới hai người nó, chúng ta còn chưa chê con quấy rầy chúng ta thì thôi đi, bây giờ cuối cùng chúng ta cũng có thể yên tâm trở về, con cũng đừng gây rắc rối, tuổi cũng không nhỏ nữa, phải đối xử với con dâu thật tốt.”
Trình Hiểu Lễ gật đầu: “Vâng.”
Trên đường lại trò chuyện rất nhiều, đôi lúc còn giả vờ sơ ý nhắc nhở hai người chú ý cơ thể cùng với quan hệ vợ chồng các kiểu, lúc Trình Hiểu Lễ tiến bố mẹ rồi trở về, trong đầu đều là lời Tạ Thu Thủy nói với mình.
Có muốn em giúp anh hẹn bác sĩ không…
Giúp anh hẹn bác sĩ…
Hẹn bác sĩ…
Ngày hôm qua nghi ngờ mình không được, hôm nay lại cảm thấy mình mới bị dọa một chút, nơi đó đã xảy ra vấn đề.
Tại sao mình luôn cho Tiểu Thủy cảm giác này?

Bình luận

Để lại bình luận