Chương 103

Sau niềm đam mê, nhiều hơn là ấm áp và thư giãn.
Áo sơ mi trên người Tần Lệ bị mồ hôi làm ướt, hơi thở có chút nặng nề hơn bình thường, khiến hắn trông cực kỳ gợi cảm. Đôi mắt của hắn thâm thúy, nếu như khóe môi mím lại sẽ có ảo giác nghiêm túc, nhưng chỉ cần khóe môi hơi cong lên, trên mặt sẽ tràn đầy hung ác.
Thiếu niên ở trong ngực hắn đã mềm nhũn.
Chân nổi lên màu đỏ khác thường, nếu nhìn kỹ hơn, có thể thoáng nhìn thấy thịt mềm bị đùa bỡn đến sưng lên. Trên cánh mông dính chút trắng đυ.c, nhưng càng nhiều hơn đã bị lưu lại ở chỗ sâu nhất, bị thịt mềm phấn nộn triệt để bao vây. Khắp người đều là mồ hôi, thiếu niên hơi nâng mắt lên, lông mi ướt sũng. Cậu mệt đến mức không nói nên lời, rồi lại thả lỏng hoàn toàn sau khi làʍ t̠ìиɦ, theo bản năng đặt tay lên eo Tần Lệ.
“A Niên…”
“Ừm.” Thẩm Kinh Niên khẽ rêи ɾỉ.
Tần Lệ có chút ức chế không được siết chặt cánh tay.
Đây là người yêu của hắn.
A Niên của hắn.
Tình cảm của hai người ngày qua ngày ở chung chưa bao giờ bị xóa nhòa, ngược lại càng làm cho Tần Lệ không cách nào buông tay. Thiếu niên trong ngực là chấp niệm cả đời của hắn, trong vô số lần luân hồi đã khắc sâu tận xương tủy.
Hắn muốn A Niên.
Hắn muốn mang A Niên rời khỏi không gian X.
Thẩm Kinh Niên đã hơi nhắm mắt lại, không bao lâu sau liền dựa vào bả vai hắn ngủ thϊếp đi.
Ánh mặt trời rất ấm áp, con tàu đi lại vững vàng không sóng, trên ghế dài trên boong tàu, Thẩm Kinh Niên khoác một tấm chăn mỏng, ngủ vô cùng an bình. Hô hấp của cậu rất vững vàng, lúc ngủ cũng không thích loạn động, là tiểu thiếu gia từ nhỏ đã rất quy củ. Tần Lệ lại một lần nữa nhắm mắt lại, bắt đầu tiến hành thăm dò vô ích nhưng cố chấp.
Quy tắc của không gian X đã được thiết lập, từ kinh nghiệm lặp đi lặp lại, không có bất kỳ chủ quan kiểm soát “ý thức” ở đây.
Mức độ thiệt hại nhỏ sẽ không mang lại bất kỳ ảnh hưởng nào đến không gian X, còn phạm vi rộng lớn thì sao?
Hắn không còn dán mắt vào quả cầu dữ liệu màu trắng nữa, mà đi giữa vô số bản sao dữ liệu cốt truyện, cắm năm ngón tay vào đó——
Tần Lệ vừa mới bắt đầu khống chế không gian X, liền phát hiện cốt truyện thật ra có thể phá hư.
Đó là một cốt truyện quỷ quái đơn giản, nhưng người chơi được chọn lại có một nhóm vừa vặn là thành viên của Long Hổ bang, đều từng hạ sát thủ với Thẩm Kinh Niên. Tất nhiên, Tần Lệ đọc từ trong số liệu đến mỗi một lần luân hồi đương nhiên không thể nhẫn nại cừu hận khắc cốt như vậy, gần như theo bản năng bám vào NPC, sau đó dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn chặt đứt đám người chơi kia. Câu chuyện bối cảnh mà cốt truyện dựa vào bị phá hủy hoàn toàn, cả người chơi lẫn NPC khác đều không thể dựa theo kịch bản đã định mà vận hành. Mà chính là như vậy, cốt truyện kia liền bị phá hủy hoàn toàn, không bao giờ được gửi ra khỏi đầu chủ.
Lúc hủy hoại cốt, Tần Lệ chưa bao giờ chú ý tới biến hóa của chủ não.
Nhưng lần này, hắn rất muốn xem.
Ý thức một phần đi vào cốt cốt truyện khác nhau, nhưng đối với Tần Lệ trong không gian X mà nói, chỉ là một khoảnh khắc thôi. Số liệu vốn đang vận hành ở trong lòng bàn tay hắn đột nhiên dừng lại, giống như một bộ phận bỗng nhiên bị kẹt vỏ, cứ như vậy từng tầng từng tầng dừng lại lại nghịch chuyển, thay vào đó là một vài dòng dữ liệu chảy theo hướng của bộ não chính——
Quả cầu vốn phát ra ánh sáng lung linh màu trắng, rõ ràng đã thay đổi hình dạng khi nó tiếp nhận dữ liệu, dường như có một vài tia sáng xanh lóe lên, rồi nó trở lại bình thường.
Tần Lệ nhìn về phía lòng bàn tay mình.
Hắn cúi đầu nở nụ cười, hiếm thấy tự nói: “Thì ra… đơn giản như vậy.”
Người chơi trong không gian X bắt đầu nhận thấy điều gì đó không ổn.
Mặc dù tỷ lệ tử vong của mỗi một cốt truyện đều rất cao, toàn quân bị diệt cũng không phải chưa từng xảy ra, nhưng gần đây người biến mất đã càng ngày càng nhiều, làm cho những người chơi cũ kia đều bắt đầu thấp thỏm bất an trong thời kỳ hưởng lạc. Người chơi cũ mất mạng càng nhiều, người chơi mới tự nhiên cũng càng đến, một đám người mới còn đang hoảng loạn còn đang trong giai đoạn bất an đã khiến cho không gian X vốn có trật tự thêm một chút hỗn loạn.
Mà Thẩm Kinh Niên lại đột nhiên phát hiện, cậu không cần tham dự những cốt truyện kia nữa.
Khi thời gian hai tuần đến, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng bỗng nhiên rơi vào thế giới mới, Tần Lệ ôm cậu vẫn tham lam chiếm hữu, hưởng thụ, xâm phạm. Tìиɧ ɖu͙© kịch liệt làm cho cậu có chút khó có thể suy nghĩ, chỉ loáng thoáng cảm giác thời gian hình như không thích hợp lắm, nhưng cả người lại vô lực đến mức ngay cả lời hỏi cũng không nói nên lời. Khoang cung bị nhiều lần mở ra, tìиɧ ɖu͙© giữa bọn họ luôn rất dài, đợi đến khi chân chính kết thúc đã là một ngày sau. Thiếu niên ngước đôi mắt ngái ngủ và mệt mỏi, chỉ liếc nhìn đồng hồ một cái ——
Ông khẽ há hốc mồm kinh ngạc.
Tần Lệ vẫn còn hôn liếʍ bên tai cậu: “A Niên, làm sao vậy?”
Hai tay mềm mại áp vào ngực, Thẩm Kinh Niên cau mày hỏi: “Đến giờ rồi.”
“Ừ?” Tần Lệ còn đang mỉm cười.
“Anh làm cái gì? Tại sao em không cần vào cốt truyện?”
Cậu có chút bất an, mặc dù tất cả những chuyện này vốn chính là giấc mộng của cậu và Tần Lệ, nhưng khi nó thực sự xảy ra, cậu càng thêm luống cuống. Cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của người đàn ông một lần nữa ôm chặt cậu, sau đó đưa ra một nụ hôn dài.
“Chỉ là lại thăm dò một ít quy tắc của không gian X mà thôi, A Niên không thích sao?” Hắn còn chưa rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tử ©υиɠ ẩm ướt mềm mại kia, dươиɠ ѵậŧ chôn ở sâu bên trong, thoải mái lại ấm áp. Thấy A Niên của mình tựa hồ còn có khí lực, Tần Lệ dứt khoát lại một lần nữa nhẹ nhàng luật động, phát ra âm thanh ướŧ áŧ từ trong tử ©υиɠ đang nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙: “Chúng ta có thể vui vẻ thêm một lúc nữa.”
“Ưm, ư…” Kɧoáı ©ảʍ cùng đau nhức trong bụng dưới khiến Thẩm Kinh Niên lại một lần nữa thở hổn hển, cậu có chút chịu không nổi, nhưng lại không ngăn cản được động tác dịu dàng của Tần Lệ, cả tử ©υиɠ đều bị thao đến có chút phát run, “Đừng… Anh nói cho em biết, anh động đến cái gì quy tắc. . . ”
Giọng nói của cậu khàn khàn, khi bị đẩy vào khoang tử ©υиɠ sẽ hừ nhẹ ra tiếng, nhưng vẫn nhíu mày muốn hỏi rõ tình hình. Tần Lệ cực kỳ yêu bộ dáng của cậu lúc này, lại đυ. thêm vài lần nữa trước khi giải thích cho A Niên của mình.
“Quy tắc cốt mười bốn ngày một lần.”
Thẩm Kinh Niên hơi giật mình, nhưng bị thao túng vào một vị trí khiến toàn thân cậu run rẩy.
Đối với chuyện Tần Lệ càng ngày càng nắm trong tay không gian X, cậu đương nhiên rất vui mừng, nhưng bởi vì chính cậu chỉ là một NPC bình thường, đôi khi lại giống như cách xa người đàn ông trước mặt rất xa. Cậu chưa bao giờ biết Tần Lệ làm thế nào để khống chế nơi này, cũng không biết nam nhân đã trải qua cái gì mới có thể đạt được những năng lực này ——
Thiếu niên cúi đầu kêu rên, sau đó lại tiếp nhận sự xâm chiếm từ nam nhân.
“Được.”
Thẩm Kinh Niên khàn giọng đáp, “Anh không bị thương chứ?”
Động tác của Tần Lệ không dừng lại, nhưng nụ hôn của anh đã đáp xuống vành tai trắng trẻo của thiếu niên: “Không có, làm sao có thể bị thương chứ.”
Mà trong không gian tràn đầy các dòng dữ liệu, hắn đang dùng bàn tay chỉ còn lại xương trắng, nhẹ nhàng vuốt ve vầng sáng trắng mềm mại thuộc về Thẩm Kinh Niên trong l*иg ngực.

Bình luận

Để lại bình luận