Chương 59

Hai người vốn như lang như hổ, như đống lửa càng đốt càng lớn, huống hồ nơi đây bốn bề yên tĩnh càng làm người ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong ngực nhộn nhạo.
Hoa huyệt Thẩm Nhạn Thu ướt đến rối tinh rối mù, giữa hai mép thịt phấn nộn có dịch thuỷ nhỏ giọt ra.
Một bàn tay không nhanh không chậm thâm nhập lãnh địa bí ẩn của cô.
Thẩm Nhạn Thu chỉ cảm thấy thân thể chìm đắm một cách nghiêm trọng, huống chi chiếc thuyền còn đang bập bềnh trên mặt nước.
Chỗ sâu trong cô còn thấy nhộn nhạo vô cùng, Thẩm Nhạn Thu không chịu nổi mà hừ ra tiếng, “A…… Nóng quá……”
Ánh mắt nam nhân nhìn cô đang dần đỏ ửng, môi đỏ má đỏ, hắn liền cúi đầu xuống ăn môi cô.
Đầu lưỡi hắn không ngừng quấn lấy lưỡi cô, cả người Thẩm Nhạn Thu như có điện chạy qua.
Chất vải tơ lụa bị thấm ướt một mảng lớn, tất cả đều là nước của cô, càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh.
Giọng nói Hoắc Thành Diễn nghe rất bình thường nhưng nếu nghe kĩ lại sẽ phát hiện ra tìиɧ ɖu͙© nồng đậm, hắn buông môi cô ra, khẽ cười, “Nóng chỗ nào?”
Thẩm Nhạn Thu nâng chân lên, hai đùi tinh tế vòng lấy thân thể Hoắc Thành Diễn cọ xát.
Thân thể của cô càng lúc càng hư không, tiểu huyệt rỉ nước khiến hạ thân dính nhớp một mảnh.
Thẩm Nhạn Thu không thể không thừa nhận, trong khoảng thời gian này thú tính của cô dâng cao, rất thích chơi mấy trò kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại mãnh liệt.
Ánh mắt mê mang của cô đánh giá hắn, cô vươn tay đi vuốt ve côn ŧᏂịŧ Hoắc Thành Diễn, cảm nhận được vật trong tay càng lúc càng lớn, cuối cùng làm cô nóng bỏng tay. Từng cái vuốt ve đi xuống, Hoắc Thành Diễn cứng không chịu nổi.
“A…… Tiểu tao huyệt ngứa quá… Tiến vào được không?”
Thái độ của Hoắc Thành Diễn vẫn bình tĩnh, không nói có vào hay không, nhưng đôi tay kia vẫn vuốt ve nơi phụ cận hoa huyệt.
Thẩm Nhạn Thu sắp hỏng mất, kɧoáı ©ảʍ tích tụ dần mãnh liệt, tựa như có người vứt cô lên đám mây lại ném cô xuống dưới.
“Nói cho lão công, tiểu tao huyệt muốn ăn cái gì?” Hoắc Thành Diễn cúi đầu ngậm lấy một bên nhũ hoa.
Bên còn lại bị hắn dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy vân vê, sức lực không nặng không nhẹ.
Động tác của hắn làm cô càng vặn vẹo eo, giọng nói nũng nịu cầu hoan, “Lão công…….Muốn ăn côn ŧᏂịŧ lớn……….Mau tiến vào được không?…… A……”
Từ bên ngoài nhìn vào, chiếc thuyền đang đậu trên nước, sẽ chẳng nhìn ra cái gì nữa nếu chiếc thuyền không càng ngày càng rung lắc như thế. Động tĩnh càng lúc càng lớn, giống như sắp sụp xuống, sóng nước xuất hiện từng vòng từng vòng.
“A a…… Thật thoải mái…… Lại nhanh lên chút……”
Tóc Thẩm Nhạn Thu ẩm ướt, đây đều là Hoắc Thành Diễn làm cô đến chảy mồ hôi ròng ròng.
Khi hắn vuốt ve hoa huyệt, Thẩm Nhạn Thu cảm thấy cơ thể càng nóng hơn, đầu óc nặng nề.
Cuối cùng cao trào tiến đến, một khắc kia Thẩm Nhạn Thu như bị vứt trên bờ cát, từng đợt sóng không ngừng đập vào người, cả người ướt dầm dề, thân thể không ngừng run rẩy.
“Bảo bối của tôi, lão công sờ có sướиɠ không? Thảm đều ướt hết rồi, em nói xem có bị người khác phát hiện hay không?”
Trên người Hoắc Thành Diễn có mùi nước hoa nhàn nhạt, trộn cùng hương vị mồ hôi, đặc biệt là hương vị hormone độc quyền của hắn.
Thẩm Nhạn Thu như bị mê hoặc mà nhìn Hoắc Thành Diễn, cô nhỏ giọng mắng lưu manh rồi chủ động bò lên.
Cô tách hai chân ra ngồi khoá trên người Hoắc Thành Diễn, không mảnh vải che thân, ánh mắt cô càng có ý vị, trong khoảnh khắc này, thiên địa như chỉ có hai người bọn họ.
Thẩm Nhạn Thu không ngừng liếʍ láp hầu kết của hắn, Hoắc Thành Diễn chế trụ eo cô, bàn tay to vỗ về trên dưới trêu đùa.
Thẩm Nhạn Thu thở dốc, trong lúc ý loạn tình mê, cô hơi hơi nâng mông, ngồi xuống côn ŧᏂịŧ đang cương cứng thô to của nam nhân.
Thân thể trống rỗng của cô lập tức bị lấp đầy, Thẩm Nhạn Thu thoả mãn thở dài, “Sướиɠ quá….ưm…..Dùng sức làm em đi……”

Bình luận

Để lại bình luận