Chương 86

“Cô gái này nhìn cũng không tồi…” Tạ An Na thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi thì điện thoại lại báo có tin nhắn. Cô ta mở ra xem, là người thám tử mà cô ta thuê để điều tra bối cảnh của Diệp Yên Yên và Tiêu Dật Việt gửi tin nhắn đến. Khi nhìn thấy ảnh của Diệp Yên Yên, người đàn ông tóc bạch kim đứng sau lưng cô ta đột nhiên lên tiếng, khiến Tạ An Na giật bắn mình.
“Thì ra anh thích kiểu này à?” Tạ An Na nhìn người đàn ông tóc bạch kim nhìn thấy ảnh thì đã hưng phấn bừng bừng thế này thì lập tức nảy ra một ý nghĩ. Cô ta nhếch môi, thì thầm với anh ta.
“Thế nào, chủ ý của em không tồi chứ? Mấy ngày nữa em sẽ hẹn cô ta một mình ra ngoài, anh tìm cơ hội ra tay với cô ta là được.” Tạ An Na nhanh chóng nói ra kế hoạch của mình: “Anh chỉ cần chụp ảnh làʍ t̠ìиɦ với cô ta gửi cho em là được, những chuyện khác không cần phải quan tâm đâu.” Tạ An Na nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của người đàn ông thì cười đắc ý.
Cô ta chỉ muốn khiến cho Diệp Yên Yên biến mất trước mắt mình, như vậy thì người đàn ông của cô chắc chắn sẽ để ý đến cô ta…
Tạ An Na lo liệu xong kế hoạch của mình thì nhanh chóng trở về nhà họ Tạ.
“Cha, chẳng phải cha có một căn nhà ở gần trường học của con sao? Mấy ngày nữa con muốn mời bạn bè đến đó cùng nhau học bài, được không?” Tạ An Na ôm vai cha Tạ, sau đó bắt đầu không an phận mà sờ soạng ông ta.
“Cha, nếu như cha không cho con mượn thì con buồn lắm đấy…” Tạ An Na còn chưa kịp nói hết câu thì đã có người gõ cửa.
“Có chuyện gì thế?” Cha Tạ mở cửa cho mẹ Tạ vào, sau đó lại quay về bàn làm việc, trong lòng khẽ thở phào một hơi, may mà Tạ An Na đã nhanh chân trốn dưới gầm bàn.
Nếu như mẹ Tạ phát hiện ra ông ta và Tạ An Na có quan hệ bất chính thì chắc chắn sẽ tức đến mức hôn mê bất tỉnh.
“Em thấy tối nay anh chưa ăn gì nên rót cho anh cốc sữa, anh uống đi.” Mẹ Tạ nghi ngờ nhìn vẻ mặt chột dạ của cha Tạ: “Anh có chuyện gì giấu em à?”
“Làm… Làm gì có chuyện gì cơ chứ… Ưm!” Cha Tạ còn chưa nói xong thì Tạ An Na trốn dưới gầm bàn đã nhẹ nhàng kéo khóa quần ông ta ra, thuần thục móc dươиɠ ѵậŧ đang xụi lơ của ông ta ra ngoài.
Cha Tạ cúi đầu xuống, nhìn thấy Tạ An Na vươn đầu lưỡi liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ của mình thì trong lòng không đè nén được hưng phấn.
“Anh làm sao thế?” Mẹ Tạ nghe thấy âm thanh thì vội vàng định tiến lên kiểm tra, nhưng lại bị cha Tạ ngăn lại.
“Lát nữa anh còn phải mở một cuộc họp online rất quan trọng, em ra ngoài trước đi.” Cha Tạ tìm lớn một lý do, muốn đuổi mẹ Tạ ra khỏi phòng.
“Anh…” Mẹ Tạ vẫn còn muốn nói điều gì nữa, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc và thiếu kiên nhẫn của cha Tạ thì cũng không dám nói thêm. Bà ta đành phải dừng bước, đặt ly sữa lên bàn rồi buồn bực rời khỏi thư phòng.
Mẹ Tạ hoàn toàn không chú ý tới cô con gái ngoan ngoãn của mình đang trốn dưới gầm bàn, ra sức liếʍ dươиɠ ѵậŧ của chồng mình…

Bình luận

Để lại bình luận