Chương 87

“Tiểu yêu tinh, lỡ như bị mẹ con phát hiện thì làm sao bây giờ?” Cha Tạ lôi Tạ An Na từ dưới gầm bàn lên ôm vào trong lòng, bàn tay mập mạp không quên bóp mông cô ta.
“Con biết cha sẽ có cách không để mẹ phát hiện ra…” Tạ An Na mập mờ thổi gió bên tai cha Tạ, dáng vẻ lẳиɠ ɭơ khiến cha Tạ không nhịn được mà kéo tuột qυầи ɭóŧ của cô ta xuống.
“Sao đã ướŧ áŧ như thế này rồi… Con nhớ dươиɠ ѵậŧ của cha lắm rồi đúng không?” Tạ An Na nghe thấy câu này của cha Tạ thì cảm thấy vô cùng kinh tớm, nhưng cô ta không dám thể hiện ra, chỉ dám thẹn thùng gật đầu, vươn tay ra câu dẫn người đàn ông.
Nếu như không phải muốn mượn ngôi nhà kia để lừa Diệp Yên Yên đến đó thì cô ta sẽ không chịu đựng mà hầu hạ lão già đáng chết này.
“Con gái ngoan của cha, con thích cha đυ. con như thế này không? Ưʍ… Sao lại kẹp chặt như thế? Chắc chắn là rất sướиɠ đúng không?” Cha Tạ cúi đầu nhìn nơi giao hợp chặt chẽ của hai người, điên cuồng di chuyển không dứt. Chỉ cần nghĩ đến chuyện mình đang nhét vào trong tiểu huyệt của con gái người vợ kế của mình thì ông ta đã cảm thấy hưng phấn vô cùng, một sự hưng phấn biếи ŧɦái.
“An Na, con sinh con cho cha có được không? Mẹ con vô dụng, không sinh con trai cho cha được, bây giờ con thay bà ta sinh cho cha một đứa con trai, lấy danh nghĩa là mẹ con sinh…” Tâm lý vặn vẹo của cha Tạ khiến Tạ An Na hoảng sợ, nhưng cô ta còn chưa kịp phản ứng lại thì một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đã lập tức bắn thẳng vào trong tử ©υиɠ của cô ta. Tạ An Na sợ hãi, vội vàng đẩy người đàn ông này ra, muốn trốn tránh.
“Cha điên rồi à? Nếu để mẹ con phát hiện ra thì làm sao bây giờ?!” Tạ An Na vội vàng lấy khăn tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang không ngừng chảy ra ngoài. Mặc dù cô ta đã uống thuốc tránh thai nhưng khi nghe thấy những lời của cha Tạ thì vẫn cảm thấy hốt hoảng.
Cô ta làm sao có thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó của cha Tạ được. Bây giờ cô ta lén lút quan hệ với ông ta chẳng qua chỉ vì muốn có thêm chút tiền tiêu vặt chứ không có ý định sinh con cho ông ta. Cô ta còn trẻ như vậy, sao có thể giao phó cuộc đời mình cho một lão già được chứ? Sau này cô ta còn phải tìm một phú nhị lớn để kết hôn.
“Là do cha nhất thời xúc động nên ăn nói hồ đồ, con đừng để ý…” Thái độ của Tạ An Na khiến cha Tạ không vui, nhưng nghĩ đến mối quan hệ hiện tại của bọn họ thì ông ta cũng chỉ có thể mỉm cười trấn an cô ta, sau đó lấy chìa khóa nhà đưa cho cô ta.
“Cố gắng ôn tập thi đỗ lớn học, đừng để cha mẹ mất thể diện.” Cha Tạ mặc dù muốn có con trai, nhưng lý trí nói cho ông ta biết mối quan hệ của mình và Tạ An Na bây giờ đã là quá đáng lắm rồi, nếu như còn có con nữa thì chắc chắn sẽ thân bại danh liệt, bị xã hội phỉ nhổ.
“Cảm ơn cha.” Tạ An Na có được chìa khóa thì mỉm cười ngọt ngào, sau đó đi ra khỏi thư phòng. Cô ta trở về phòng mình, nhanh chóng gọi điện thoại: “Em đã có chìa khóa rồi, lát nữa em gửi địa chỉ cho anh. Mai em sẽ gọi điện thử lừa cô ta đến đó xem sao.” Tạ An Na cúp điện thoại, nhìn chiếc chìa khóa trong tay mỉm cười đắc ý, hoàn toàn không chú ý bên ngoài có một bóng dáng đang đứng…

Bình luận

Để lại bình luận