Chương 76

Lâm Diệu Thần rút ra bàn chải đánh răng trong huyệt Tình Ngọc ra, cúi người hôn nơi đó, miệng há lớn đem toàn bộ nới đó ngậm lấy, đầu lưỡi nhắm thẳng bên trong câu lộng.
“A…… A ha……Thật ngứa… Thật thoải mái nha…… Ca ca……!” Bị du͙© vọиɠ bao vây Tình Ngọc nâng eo không ngừng đưa bảo huyệt vào trong miệng Lâm Diệu Thần.
Cái đầu lưỡi linh hoạt kia, khiến nàng cả người ngứa từ trong xương cốt tản mát ra cái loại kɧoáı ©ảʍ này.
Nàng ôm đầu Lâm Diệu Thần, không cho hắn có cơ hội rời đi, mãi đến khi nàng thoải mái triều xuy, vẫn không buông tay.
Mà Lâm Diệu Thần bị chất lỏng của nàng phun đến đầy mặt, cũng vui vẻ chịu đựng tiếp tục liếʍ.
“Chậc chậc chậc……Nước của bảo bảo thật ngọt, ca ca mỗi ngày ăn đều muốn ăn.”
“Đừng…… Đừng nói nữa……!”
“Bảo bảo thẹn thùng à, cái miệng nhỏ phía trên cùng phía dưới này trương cái miệng nhỏ giống nhau không thành thật, rõ ràng rất muốn không phải sao?”
Lâm Diệu Thần vươn hai ngón tay, thực thuận lợi cắm thẳng vào.
Bởi vì tiểu huyệt vô cùng dễ chịu, cho nên hai ngón tay đi vào khi hoạt động tự nhiên.
“Đừng…… Ca ca trực tiếp vào đi, rất ngứa…… Ha……!”
“Vậy nói hai câu lời cợt nhả, ca ca liền cho em.” Lâm Diệu Thần tuy rằng ngạnh như chày sắt, nhưng vẫn muốn Tình Ngọc cầu mình ra tiếng.
“A…… Muội muội tao bức rất ngứa, ca ca mau tiến vào thọc thọc.”
Tình Ngọc không chỉ nói, còn có hành động, nàng vừa nói lời cợt nhả, vừa nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Lâm Diệu Thần hướng đến hoa huyệt đang rất ngứa của nàng.
“Tiểu đệ đệ mau tiến vào muội muội nơi này đi…… Ngô…… Thật thoải mái nga……!”
Nhìn Tình Ngọc gương mặt ngây thơ vô tà, làm chuyện dâʍ đãиɠ vô cùng, Lâm Diệu Thần rốt cuộc nhịn không nổi, ôm eo Tình Ngọc động thân mà nhập.
“A a a…… Nóng quá…… Thật lớn nha a……!”
“Ca ca lớn mạnh hay không?”
“Mạnh…… Mạnh quá…… Thật nhanh…… A…… Ha a a a…… Kia…… Nơi đó thật thoải mái…… A…… Ca ca thật tuyệt……!”
Lâm Diệu Thần biết chỗ mẫn cảm của nàng ở đâu, mỗi lần thao nơi đó, tiểu huyệt Tình Ngọc đều sẽ co rút lại, huyệt cũng sẽ càng ướŧ áŧ.
“Chậm…… Chậm một chút…… Ca ca……Ưm……Đứa nhỏ……Cẩn thận……!”
“Ta cho rằng bảo bảo thật sự không cần đứa nhỏ, dọa ca ca nhảy dựng rồi!”
“Ách…… Ai kêu tên kia hùng hổ doạ người, em không dọa hắn một chút sao có thể khống chế được hắn.”
“Bảo bảo thật lợi hại.”
“A…… Đừng…… mạnh như vậy nha……!”
“Yên tâm, tiểu bảo bối thực ngoan, thao như thế nào cũng chưa phản ứng.”
“A a a…… Vậy cũng…… Cũng chậm một chút!”
“Được, nghe bảo bảo, ta ôn nhu chút.”
Lâm Diệu Thần nói được làm được, cũng liền duy trì trong chốc lát, khiTình Ngọc lại lần nữa triều xuy hắn chịu mị huyệt Tình Ngọc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mạnh bạo cắm mười mấy cái, cũng đi theo bắn ra tới.
“Ân hừ…… Thật sảng!”
“Ca ca sảng liền tốt.”
“Vậy bảo bảo thoải mái không?”
“Thoải mái…… Ca ca rất tuyệt!” Tình Ngọc thẹn thùng không dám cùng Lâm Diệu Thần nhìn thẳng, tránh ở trong lòng ngực hắn khen nói.
“Ân……!”
“Mệt nhọc, ca ca ôm em đi ngủ được không?”
“Được……!”
Tình Ngọc nhắm mắt lại, tùy ý để nam nhân ôm khi đi tới trên giường, nàng đã đi vào giấc ngủ.
“Ngoan, ngủ đi!”
Lâm Diệu Thần ở trên trán Tình Ngọc hôn một cái, lại vén lên áo nàng lên ở trên bụng hôn một cái.
Dưới lầu ——
“Thế nào?” Lâm Thiếu Tước thấy hắn thần thanh khí sảng xuống dưới.
“Đã ngủ rồi, không có gì vấn đề.”
“Mở cuộc họp.” Lâm Thiếu Tước đi đầu ngồi xuống sô pha.
Lâm Thiếu Tước: “Ta phát hiện bảo bối nhi không biết xử lý như thế nào chuyện mấy người chúng ta cùng nhau ở chung, có chút suy nghĩ lùi bước.”
Rosen : “Vậy làm sao bây giờ?”
Lâm Thiếu Tước: “Không cần đưa ra loại đề tài này, càng không cần làm ra có quan hệ.”
Boolean: “Như thế không khó, nhưng Tần Thiên Khải kia xử lý như thế nào.”
Lâm Diệu Thần: “Bảo bảo vẫn muốn đứa nhỏ, hơn nữa đặc biệt coi trọng, hiện tại chính là theo Tần Thiên Khải mỗi khi đến thời gian, chúng ta đều tránh đi là được.”
Lâm Thiếu Tước: “Chờ đến khi đứa nhỏ sinh ra, hắn vẫn có loại thái độ này, vậy hắn chính là người ngoài cuộc.”
Mấy người đạt thành nhất trí.
Đúng hẹn định, chỉ cần Tần Thiên Khải tới cung cấp dinh dưỡng hàng ngày cho đứa nhỏ, các nam nhân đều sẽ lấy đủ loại lý do tránh đi, công ty bệnh viện đều có việc.
Tuy rằng không có nói rõ, nhưng Tình Ngọc cùng Tần Thiên Khải đều là có thể cảm giác được.
Tình Ngọc không biết làm sao bây giờ, dứt khoát cũng không chủ động nhắc tới, Tần Thiên Khải cũng cầu mà không được.
Từng ngày qua đi, Tình Ngọc mười tháng hoài thai liền phải đến lúc sinh rồi.
Nhưng tới ngày sinh dự tính, đứa nhỏ vẫn chưa muốn ra.
Khoảng cách ngày dự sinh đã vượt qua ba ngày, chính là Tình Ngọc bụng lại không có động tĩnh gì.
Lâm Thiếu Tước làm chủ muốn Boolean để cho Tình Ngọc sinh mổ, Tần Thiên Khải hoang mang rối loạn xuất hiện.
“Từ từ, đứa nhỏ này không thể sinh mổ, cho tôi một chút thời gian, tôi có thể để tiểu gia hỏa thuận lợi sinh.”
Boolean: “Sao lại thế này?”
Nam nhân khác cũng bị vấn đề này vờn quanh trong lòng.
“Không vội giải thích, sắp xếp cho chúng ta một phòng tuyệt đối an toàn, ngày mai Boolean tiên sinh lại đến vì tiểu gia hỏa đỡ đẻ.”
Những người khác đều không dám làm chủ, đều đang đợi Lâm Thiếu Tước mở miệng.
“Nghe hắn, đưa bảo bối nhi đến khách sạn lấy phòng VIP ở trên đỉnh tòa nhà, nơi đó là địa bàn của chúng ta, tuyệt đối an toàn không có tai hoạ ngầm.”
Bọn họ đưa hai người đến phòng đã sắp xếp, những người khác đều bị Tần Thiên Khải để ngoài cửa.
Không mấy nam nhân không được giải thích, trong lòng có lo lăng cũng chỉ có thể dựa vào công việc phân bố sự chú ý.
“Ngươi sao lại ở đây làm gì, đứa nhỏ này có vấn đề gì sao, còn đều cùng ngươi có quan hệ?” Tình Ngọc bị một loạt hành động của hắn làm cho thực bực bội, cảm giác chính mình hoài sinh quái thai.
“Trước đừng kích động, chờ sinh xong em sẽ biết.”
Tần Thiên Khải tới gần Tình Ngọc, thừa lúc nàng không chú ý đem tay nàng chân trói lại.
“Ngươi…… Ngươi muốn làm gì……!” Tình Ngọc bị làm thế này liền hoảng sợ, nói chuyện đều ấm úng.
“Đừng sợ, chỉ là giúp em mở miệng tử ©υиɠ.”
“Cái…… Cái gì……?”
Tình Ngọc không rõ đáp án, chờ đến khi mình bị bịt mắt, đêm tầm mắt nàng ngăn cách.
“Ngươi…… Ngươi rốt cuộc……!”
“Hư……!” Tần Thiên Khải sờ sờ nàng đầu, nhẹ giọng nỉ non: “Yên tâm, tôi sẽ không thương tổn em, em chính là tiểu gia hỏa tôi yêu nhất!”
Hắn nắm tay Tình Ngọc, để nàng vuốt ve dươиɠ ѵậŧ hắn, xoa dươиɠ ѵậŧ ngạnh như chày sắt, lại nhất cử tiến vào huyệt Tình Ngọc.
“A……!”
Bị ngăn cách tầm mắt Tình Ngọc thân thể càng thêm mẫn cảm, Tần Thiên Khải thô bạo, cũng chưa làm nàng cảm thấy không thoải mái.
Nàng chỉ cảm thấy, đồ vật tiến vào hạ thể nàng, trở nên càng lúc càng lớn, không giống đồ vật của người chút nào.
Hạ thể nàng hoàn toàn bị căng ra, đồ vật kia sắp đem nàng căng bạo, so với hai nam nhân cùng nhau tiến vào còn khó khăn hơn
“A a a…… Quá…… Quá lớn…… Sao lại…… Sao lại thế này, Tần Thiên Khải…… Ngươi sao có thể?”

Bình luận

Để lại bình luận