Chương 19

: Quất mạnh động thịt (thủ dâm, thước, kim bạc)

Khương Vãn Ly co đầu gối, dang rộng chân, ngón tay nhào nặn hạt đậu đang đau ê ẩm, cơn đau dưới sự kích thích lên đến tột cùng. Cơ thể bị thuốc biến thành dâm đãng, khao khát được tình dục xâm chiếm, động thịt trống rỗng phát ngứa, tựa như bị vô số côn trùng nhỏ gặm cắn…
Đoàn quân đi đường suốt ba ngày, buổi tối ngày thứ ba, Khương Vãn Ly gặp được Nam Vực Vương phong trần mệt mỏi, nam nhân tuấn tú lạnh lùng ôm nàng từ trên xe tù xuống, hắn tách hai chân nàng, nhấn lên âm đế một cái.
“Đừng…” Cơ thể mềm mại bị kích thích run lên.
“Ai cho phép ngươi thủ dâm?” Quân Đình lạnh giọng trách mắng nữ nô nhỏ trong lòng, chỉ hận không thể lột sạch nàng ngay lập tức trước mặt một đám binh lính, như trong quân doanh trừng phạt quân nô dâm đãng, trói nàng vào giá phạt hung hăng quất roi, nhưng bàn tay hắn vẫn giữ chặt bờ mông nhỏ của nữ nhân qua lớp lụa, ôm chặt mỹ nhân đi vào lều vua đã dựng từ lâu, đặt nàng lên giường.
Khương Vãn Ly tức khắc quỳ xuống, ngoan ngoãn nhận sai: “Chủ nhân, tiện nô biết sai rồi.”
Quân Đình nhìn chằm chằm nữ nô xinh đẹp động lòng người ngay trước mắt, ánh mắt lạnh lùng thâm thúy, môi mỏng khẽ mím lại, nam nhân thông minh cơ trí hiếm khi lại bối rối một cách khó hiểu. Quân Đình không bao giờ để ý đến tính mạng của một nô lệ, nô lệ vi phạm quy tắc đều bị hành hạ đủ loại cách thức đến chết, nhưng nô lệ trước mắt này lại khiến hắn liên tục phá lệ, phạm lỗi đã nhiều mà vẫn còn sống sót.
Tuy dược nô như nàng rất hiếm, nhưng chỉ cần hắn muốn, tìm nhiều nô lệ đến, thí nghiệm từng người thì không phải không thể có kẻ thứ hai. Quân Đình không phải kiểu quân chủ không muốn thừa nhận tình cảm của mình, hắn rõ ràng biết được, bản thân hắn nhân từ với nàng không hoàn toàn do thân phận dược nô, mà khả năng cao là đã từ thời điểm sớm hơn trước nữa.
“Tự phạt cái động nhỏ đó đi.”
Nam nhân ném ra một cái thước.
Sắc mặt Khương Vãn Ly cứng lại, khuôn mặt trắng nõn chậm rãi đỏ bừng lên, nàng vô cùng xấu hổ mở rộng hai đùi, để lộ phần thịt nộn hồng, mềm mại đẫm nước, âm đế sưng to kiêu ngạo căng cứng.
Dưới ánh mắt tập trung của Quân Đình, nàng hết cách, cầm lấy thước đập vào động thịt, lực không mạnh nên nàng cảm thấy thẹn còn nhiều hơn cả đau đớn. Toàn thân nàng trần trụi, chẳng biết xấu hổ mà dang rộng hai chân, tự mình co rút âm hộ cho chủ nhân nhìn, chủ nhân áo mũ chỉnh tề, ánh mắt lạnh lùng rơi trên người nàng, không mang theo bất cứ sắc dục nào, hệt như phán quan chính trực vô tình.
Sự đối lập ấy càng khiến nàng trở nên dâm loạn hèn mọn.
“Tiếp tục, lực mạnh hơn chút nữa.”
Khương Vãn Ly đỏ mặt cắn môi dưới, tay cầm thước quất mạnh vào âm hộ, chỉ phút chốc đã đau đến trào nước mắt.
Nam nhân vẫn chưa nói dừng, Khương Vãn Ly đành đập từng chút từng chút lên động hoa, đập tới tận khi âm đế sưng tấy, tím bầm.
“Được rồi.”
Ngón tay lạnh lẽo mang theo vết chai ấn ấn trên âm đế vài cái, một đầu kim bạc liền lộ ra, cây kim bạc giày vò nàng nhiều ngày được rút ra, khiến nàng đau đến mức rưng rưng nước mắt, hàm răng gần như muốn cắn nát bờ môi.
Quân Đình bất mãn nhíu mi, hắn bóp hai gò má nàng, ép nàng nhả ra.
“Để bản vương thấy ngươi cắn môi lần nữa, bản vương sẽ đập nát cái miệng này của ngươi.”
Khương Vãn Ly bị dọa đến mức không dám cắn tiếp, nàng dang rộng hai chân ra lấy lòng, ngón tay thon dài vẫn đang moi đào động nhỏ sưng tấy cho nam nhân xem.

Bình luận

Để lại bình luận